Cực Phẩm Tiểu Nhị

Đột Nhập Gặp Hậu Quả Nghiêm Trọng.


trước sau


Vừa nhảy vào trong tường vây, còn chưa biết tiểu tặc kia cụ thể đi về hướng nào. Thì một tiếng nói truyền đến: “Ai?”
Thanh âm này vừa dứt, dẫn theo một tiếng quát bén nhọn : “Có ai không, có thích khách a ——”
Tiếng quát này hết sức vang dội, xé rách màn đêm yên tĩnh. Chỉ trong nháy mắt, ba nữtử liền thấy hoa mắt! Vô số cây đuốc sáng lên trong trời đêm, các cây đuốc càng ngàycàng nhiều sáng rõ mọi nơi, từng đợt tiếng bước chân dồn dập mà đằng đằng sát khí khẩn trương chạy đến vây quanh ba nữ tử.
Ba nữ tử nhìn nhau, các nàng tự cho rằng bản thân võ công bất phàm, liền muốn phá vỡ vòng vây mà thoát ra. Nào biết đâu rằng nơi này phòng bị rất nghiêm ngặt, cơ hồ chỉ đảo mắt, bốn phương tám hướng đều là đuốc, những thân ảnh kia có mặt ở từng góc tối!
Cắn cắn môi, Sở tiên tử vội vàng quát: “Chúng ta lui!”

Tiếng quát vừa dứt, ba nữ tử ùng nhau bay lên trời, ba bóng người màu trắng duyên dáng xoay người ở trên không trung, nhảy đến chỗ tường vây.
Thấy động tác của các nàng như vậy, một tiếng cười lạnh vang lên: “Bây giờ còn muốn chạy trốn sao?” nghe thanh âm kia truyền đến, ba nữ tử phát hiện, ngay tại chỗ tường vây, chẳng biết lúc nào xuất hiện bảy tám hắc y nam tử, trường kiếm trong tay bọn họ , trong bóng đêm phát ra hàn quang dày đặ , sáng quắc đâmvào mắt các nàng !
Ba nữ đồng thời kinh hãi, mắt thấyđã không còn khả năng chạy ra theo đường cũ, thì hạ thân mình xuống, rơi trên mặt đất, ba nữ dựa lưng vào nhau, tạo thế tam giác chống địch! Vừa đưa mắt nhìn xung quanh, tìm đường lui, vừa cảnh giác chú ý đến những hộ vệ này.
Nhưng các nàng càng nhìn thì cảm thấy hết hồn! Trong chốc lát, bên cạnh các nàng đã có nhiều hắc y nhân đến đủ để vây thành ba tầng trong, ba tầng ngoài. Mà ở sâu bên trong phủ, có nhiều tiếng bước chân khẩn trương gấp gáp hướng lại đây. Này, ở đây rốt cuộc là chỗ nào?
Một lớp lại một lớp hắc y nhân cầm trường kiếm trong tay dày đặc vây quanh, còn có hắc y nhân ở trên mái hiên đều đang cầm nỏ dài, hướng về những nơi chí mạng của các nàng. Mà ở xung quanh các nàng, đã có chừng trăm hắc y nhân!
Tất cả chuyện này xảy ra chỉ trong nháy mắt, nhưng trong nháy mắt đó! Theo dòng người càng ngày càng nhiều, trong lòng ba nữ càng ngàycàng kinh hoảng.
Môi anh đào của Mị nhi rung rung, thấp giọng hỏi: “Sở tỷ, đây là nơi nào? Chẳng lẽ chúng ta đã đến hoàng cung?”
Sở tiên tử lúc nàysắc mặt cũng trắng bạch. Nàng thống khổ cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, nói: “Không, đây không phải hoàng cung, chắc là phủ của một vương công đại thần! Người nọ , hắn cứ tự nhiên như vậy đã dẫn dụ chúng ta không hề hay biết mà tới nơi này!”
Cô gái còn lại hoảng sợ nhìn hắc y nhân dày đặc bốn phía, run giọng hỏi: “Có khi nào, người nọ vốn là người của nơi này!”
Nàng thốt ra lời này, sắc mặt các nàng đồng thời biến sắc. Nếu tiểu tặc thần bí kia thật sự là người của phủ đệ này, thì chuyện lớn rồi! Có thể các nàng còn chưa biết gì, mà đã làm kế hoạch bại lộ rồi!

Mấy trăm Hắc y nhân giương cung bạt kiếm về phía ba người. Nhưng không hề có người nào lên tiếng, trừ tiếng cây đuốc cháy phát “xèo xèo”ra, tựa hồ ngay cả tiếng hô hấp cũng không nghe được!
Môi rung rung, Sở tiên tử ôm quyền, cất giọng kêu lên: “Chư vị, tiểu nữ thật sự là trong lúc vô ý tiến vào. Kính xin các vị thứ lỗi.”
Thấy mặt mọi người đều không chút thay đổi, nàng không khỏi khẩn cầu: “Có thể cho tiểu nữ gặp chủ tử của các vị hay không?”
Một hắc y nhân gầy yếu nhìn chăm chú ba nữ vài lần, cười lạnh nói: ” Chủ tử của ta sẽ lập tức tới! Ba vị thật là lợi hại, dám mặc áo trắng, ngang nhiên như thế xông vào Ngụy vương phủ, quả nhiên là khinh thường anh hùng trong thiên hạ?”
“Ngụy vương phủ?” Sở tiên tử

hít không khí , cả người nàng run run vài cái. Cảm giác được nàng có hành động quái dị, Mị nhi thấp giọng hỏi: “Ngụy vương là ai?”
Tỷ muội ở bên cạnh nuốt nước miếng, xanh mặt nói: “Chính là Võ Trường Cơ!”
A?
Sắc mặt Mị nhi tái đi. Đúng lúc này, một trận tiếng bước chân vang lên, ba nữ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mười mấy người đi tới. Trong đám đó có một thanh niên khoác ngoại bào, lộ ra áo lót ở bên trong .
Thanh niên này mặt tròn mày rậm, một đôi mắt không lớn nhưng hàn quang chớp động, lộ ra vẻ tàn nhẫn, đúng là nhân vật chú ý trọng điểm của ba nữ trong mấy ngày nay, cháu trai của nữ vương bệ hạ đương triều Ngụy vương Võ Trường Cơ!
NhìnVõ Trường Cơ tiến đến, hắc y nhân dáng người gầy yếu ngay lập tức tiến lên vài bước, cúi đầu nói với Võ Trường Cơ: “Điện hạ, ba bạch y nữ tử này chính là thích khách!”

“Hử?” Võ Trường Cơ vừa bước đến gần, vừa chăm chú nhìn ba nữ. Đang lúc hắn cao thấp đánh giá, đứng ở phía sau hắn, một hán tử nhỏ gầy chừng ba mươi tuổi đi đến trước mặt hắn, thấp giọng nói: “Điện hạ, ba nữ nhân này cùng Nguyệt nhi nữ tử mà điện hạ mang về mấy ngày trước là cùng một môn phái! Hay là, các nàng vì Nguyệt nhi mà đến?”
“Ừm?” Võ Trường Cơ vừa nghe, hắn cười lạnh một tiếng, thanh âm giảm thấp xuống nói: “Những nữ nhân này đến phủ Ngụy vương ta ám sát, còn dám mặc áo trắng! Thật đúng là to gan lớn mật! Xem ra, phải điều tra thật rõ!”
Nói xong, hắn đánh giá ba nữ trước mắttừ trên xuống dưới, trong đối mắt nhỏ ẩn hiện sắc dục, cứ như chúng nữ trước mắt này không mặc quần áo. Hắn gật gật đầu, nói: “Không tệ, rất không tồi, giống Nguyệt nhi, cũng là mỹ nhân. Bổn vương thời gian này thật đúng là có diễm phúc a.”
Thanh âm của hắn không nhỏ, ánh mắt nhìn ba nữ cũng không kiêng nể gì. Nhưng ba nữ vừa nghe thấy, lại khẩn trương nhìn hán tử nhỏ gầy đang làm rõ thân phận các nàng .
Nhìn mấy lần, Sở tiên tử thấp giọng nói: “Hẳn là hắn!”
Cô gái mặt tròn cũng nhỏ giọng nói: “Không sai, tiểu tặc dẫn chúng ta tiến đây cùng bóng lưng người này cực kỳ tương tự.” Nói tới đây, ba nữ nhìn thoáng qua nhau, sắc mặt đại biến: nếu người này thật sự là người dẫn các nàng đến, vậy có phải, mục đích của chuyến đi này, đã bị Ngụy vương biết được hay không? Nghĩ đến đây, ba nữ mặt xám như tro tàn. Nếu quả thật các nàng tự tiết lộ hành tung, làm cho Võ Trường Cơ hoài nghi, thì các nàng sẽ ngàn vạn lần khó tránh khỏi cái chết! : hả ,YY biến thành ông già ba mươi tuổi *_* *ôm bụng lăn lóc cười*)
Càng nghĩ càng khủng hoảng, sắc mặt trở nên xanh ngắt. Võ Trường Cơ luôn luôn đánh giá các nàng, nhìn thấy ba tiểu mỹ nhân sợ hãi như thế, không khỏi thương tiếc thở dài nói : “Xem các ngươi kìa, đem ba tiểu mỹ nhân dọa thành bộ dáng gì rồi? Trữ Võ, bổn vương cảm thấy ba nữ này không có tội gì, thôi các ngươi phế võ công các nàng đưa đến trong cung bổn vương đi. Bổn vương đêm nay muốn cùng các nàng ở trên giường lớn cùng ngủ, cùng hưởng thụ sung sướng. Đúng rồi, Nguyệt nhi cũng huỷ bỏ võ công đi, cũng gọi tới hầu hạ bổn vương. Lúc này đây, bổn vương không thể thương hương tiếc ngọc rồi!”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện