Buổi tối hôm trước bữa tiệc, Tần Tử Huyên và Viên Nguyệt thử mặc lễ phục được Đàm thị chuẩn bị sẵn.
Lễ phục của Tần Tử Huyên là một chiếc váy dạ hội theo kiểu ôm gọn theo cơ thể của cô, rất tôn lên những đường cong trên người của Tần Tử Huyền.
Chiếc váy mang một màu xanh của đại dương kết hợp thêm những chi tiết bằng ngọc trai tinh xảo đình theo đường viền cổ.
Tạo nên một tổng thể rất sang trọng.
Tự ngắm mình trong gương, Tần Tử huyên ra chiều rắt là hài lòng " Đàm thị xem rất có mắt nhìn, chọn trang phục cũng theo sở thích của từng khách mời"
Viên Nguyệt chỉ ngồi nhìn Tần Tử Huyên thử lễ phục từ nãy đến giờ, hộp lễ phục của cô còn chưa buồn mở ra " Đúng theo Kiểu dáng cậu hay mặc, nhà họ cũng rất chịu tìm hiểu"
Thấy bạn mình còn chưa mở hộp lễ phục ra, Tần Tử Huyên liền làm người tốt giúp bạn mở chiếc hộp ra.
Trước mắt cô là một bộ lễ phục đen, được đính rát nhiều đá quý lấp lánh.
Chiếc váy này cũng cùng kiểu dáng với chiếc váy của cô, sẽ ôm theo cơ thể người mặc.
Nhưng khác ở chỗ váy kia Viên Nguyệt là váy cúp ngực.
Phận ngực váy được thiết kế tinh xảo, kết hợp cùng những viên ngọc trai lắp lánh.
Phần thân váy được kết chìm những viên đá quý cực nhỏ dọc theo xuống đến vạt váy cuối cùng.
Cả Viên Nguyệt và Tần Tử Huyên đều bất ngờ vì thiết kế độc đáo và tinh xảo của chiếc váy này " Như vậy cũng quá khoa trương rồi...!Nhưng biết mình còn mặc được không nữa"
Viên Nguyệt lo như vậy cũng đúng thôi.
Chiếc váy này chắc được Đàm Tinh chọn theo số đo cũ của cô, nhưng lúc này ít nhiều đã có sự thay đổi.
Tuy rằng cái thai chưa lớn tới mức mắt thường có thể phân biệt được, nhưng cũng đã làm số đo bụng của Viên Nguyệt thay đổi rồi.
Tần Tử Huyên cầm chiếc váy lên cườm vào người Viên Nguyệt, rồi đẩy cô vào phòng thay đồ " Cậu cứ vào mặc thử đi, mình thấy chưa thay đổi tới mức mặc không vừa đồ nữa"
Ôm lấy chiếc váy Tần Tử Huyên vừa ướm lên người mình, Viên Nguyệt lúc này bị đẩy vào trong phòng.
Thoáng chốc cô đã mong mình mặc không vừa chiếc váy này.
Chỉ cần Không mặc vừa lễ phục tô sẽ có cớ để không tới bữa tiệc kia.
Khoác lên mình bộ lễ phục tinh xảo ấy.
Viên Nguyệt cũng phải đỏ mắt mấy giây nhìn bản thân trong gương.
Chiếc váy đối với cô như được đặc biệt tạo ra vậy.
Từng đường nét đều tôn lên những điểm nổi bật nhất trên người Viên Nguyệt.
Màu sắc của chiếc váy rất biết tôn lên làn đa trắng hồng của cô.
Cứ ngỡ phần eo không còn vừa.
Vì thường chiếc váy như thế này chỉ cần phần eo của người mặc thay đổi một chút so với ban đầu thôi đã không thể mặc vừa nữa rồi.
Vậy mới thấyphần eo bụng của Viên Nguyệt lúc này chưa thay đổi quá nhiều.
Tần Tử Huyên đứng ở bên ngoài đợi thấy mãi mà Viên Nguyệt không ra, sợ lại như lần trước.
Đang định mở cửa xông vào bên trong thì cánh cửa bật mở ra.
Tần Tử Huyên choáng ngợp nhìn Viên Nguyệt mất một lúc.
Chiếc váy mặc trên người Viên Nguyệt lúc này mới thấy hơi quen mắt.
Lát nữa cô phải đi tìm hiểu lại coi sao.
Bước tới trước mặt Tần Tử Huyền, Viên Nguyệt xoay một vòng như để bạn mình đánh giá thứ xem " Thế nào, trông mình được chứ?"
Cẩn thận đánh giá qua một lượt, Tần Tử Huyên đấm tắc khen " Đúng là lụa đẹp vì người.
Rất đẹp "
" Cái gì mà lụa đẹp vì người chứ, mình không biết có nên tới đó hay không đây" Viên Nguyệt ngồi dựa xuống ghế, ngồi xuống như vậy quả thực có hơi căng ở phần eo.
Tần Tử Huyên vốn định khuyên Viên Nguyệt không nên tới đi.
Nhưng vừa nắm bắt được thông