Thứ sáu, kì thi đầu năm ở Kim Trung đúng hạn cử hành. Buổi sáng sẽ thi ngữ văn cùng toán học, buổi chiều thì thi tiếng Anh cùng môn tổng hợp.
Ngữ văn vượt qua nhẹ nhàng, kế tiếp là toán học.
Khoa văn lớp hai được giám thị trông coi là giáo viên dạy toán, nổi danh lừng lẫy ở Kim Trung là mỹ nữ, Thượng Đế. Sở dĩ nổi danh lừng lẫy như vậy, không chỉ đơn giản vì người lớn lên xinh đẹp mà còn bởi vì phương thức dạy học của cô.
Tên là Thượng Đế, nhưng thật ra lại là ma quỷ.
Thượng Đế, là giáo viên duy nhất lấy tiêu chuẩn của ban khoa học tự nhiên để yêu cầu thành tích ban văn.
Học tra toán như Lâm Tuệ, từ đáy lòng cực kì sợ cô ta.
Thượng Đế đứng ở trên bục giảng giảng bài thi, phía dưới học sinh kinh hồn táng đảm. Giọng cô nhàn nhạt:" Kì thi lần này, giáo viên ra đề là cô, đề hình có hơi khó một chút. Các em không cần lo lắng, cứ phát huy như bình thường là được."
Nữa câu sau hoàn toàn có thể quên luôn đi. Khi nghe được câu giáo viên ra đề là cô, cả lớp đã có một nữa học sinh muốn siêu thoát qua đời, bao gồm Lâm Tuệ lẫn vào trong đó.
Bài thi từ bàn thứ nhất truyền xuống, Lâm Tuệ ngồi ở bàn thứ hai từ dưới đếm lên đã sắp thở không nổi.
Ánh mắt Thượng Đế xem xét ở trên mặt cô, nói riêng:" Có mấy bạn học lập tức lên tinh thần hoàn toàn cho cô. Môn khác có thể thi được 130 điểm, đến môn toán lại thi được điểm có hai số, thật sự không thể nào nói nổi."
Mấy người phía trước toàn bộ quay đầu nhìn về phía Lâm Tuệ. Lão Cẩu phía sau cũng rướn lên phía trước thăm dò, có chút vui sướng khi thấy người gặp họa," nghe được không".
Không chờ Lâm Tuệ đáp lại, Thượng Đế lên tiếng tiếp:" Có rảnh lo lắng cho người khác, không bằng cố mà lo cho chính mình trước đi. Cô đã nói từ lúc trước, lần này thi mà không đạt tiêu chuẩn, thì hãy chuẩn bị tinh thần chủ động đến văn phòng gặp cô."
Vừa dứt lời, lấy thước gõ" Bá" một tiếng. Lão Cẩu giống như bị đánh một chùy mà co lại, lúng túng quay quay đầu.
Lâm Tuệ cười gượng hai tiếng, tiếp nhận bài thi từ phía trước truyền xuống.
" Kì thi đầu năm Cao học Kim Trung năm học 2012-2013
Người ra đề: Thượng Đế"
Lâm Tuệ trực tiếp lật qua trang, nhanh chóng quét mắt qua mấy câu cuối. Xem xong, cô một hơi thở ra nhẹ nhàng.
Chân thần!!! Mỗi một câu trọng điểm, đều là Hứa Điển vì cô kiếm điểm cao mà chọn lọc qua. Mỗi một câu thật sự là cực kì khó, bởi vì để giải được những câu này đều cần tư duy cao trong khoa học tự nhiên.
May mắn! Cô đều đã nghiêm túc ôn luyện qua!
Đây là lần thi toán nhẹ nhàng nhất từ khi Lâm Tuệ lên cao trung.
Còn khoảng mười lăm phút nữa sẽ kết thúc thời gian thi, Lâm Tuệ đem mặt đề dò đáp án lại, kiểm tra qua thêm một lần nữa, sau đó buông bút ngẩng đầu. Mọi người xung quanh còn đang múa bút thành văn, có người chỉ làm đến mặt thứ ba, có người còn dư lại hai mặt đề hoàn toàn không nhúc nhích. Còn Diệp Tinh Tinh ngồi cùng bàn với cô, thậm chí là ở mặt thứ nhất vẫn chưa làm ra được.
Thượng Đế ngồi ở trên bục giảng, chú ý tới Lâm Tuệ dừng bút. Cô chống cằm, quăng đến ánh mắt đồng tình.
------------- Đề toán khó như vậy, bạn học Lâm lại muốn vào văn phòng nữa rồi.
Chuông kết thúc đúng giờ vang lên, Thường Đế đứng lên vỗ vỗ tay," Đã hết giờ, bạn học cuối cùng đứng lên thu bài".
" Chị Tuệ, giúp đỡ chút". Lão Cẩu nhỏ giọng nói.
Lâm Tuệ nhiêng đầu nhìn, lão Cẩu còn đang tính toán câu cuối cùng, thiếu vài bước nữa là có thể tìm ra đáp án.
Mấy tổ khác đã lục tục thu bài thi, chỉ có tổ của bọn họ hoàn toàn không có động tĩnh, mấy đôi mắt từ phía trước đã chuyển tới, thắc mắc sao lại không có ai đi thu bài.
Lâm Tuệ đứng dậy, thu bài từng người tứng người đến dần phía trước, lúc đi còn có thể nghe thấy Thượng Đế nói to:" Dừng bút, có cho thêm ba mươi phút nữa các em cũng làm không ra, thành thành thật thật mà tới tìm cô đi."
Thu xong một vòng trở lại bàn cuối, lão Cẩu căm giận mà quăng ngã bút xuống.
" Câu cuối cùng cậu có tính ra không? Đáp án là 0 có đúng không?"
" Tớ ra kết quả là 1... Chờ một chút, hình như tớ tính sai công thức rồi, xong đời".
" Thật là khó mà, sao lại khó như vậy chứ!"
Khoa văn lớp hai một đám kêu rên.
Thượng Đế vô tình cười:" Các em nghĩ cô không có việc gì lại ra đề chơi hay sao? Không khó sao có thể kêu là đề toán!"
Không ai dám hé răng, chỉ thầm nghĩ ở trong lòng: Không hổ là bà cô ma quỷ.
Lâm Tuệ thu bài thi, đi lên bục giảng giao cho Thượng Đế.
Thướng Đế một bên kiểm kê, một bên hỏi:" Cảm giác thế nào?" Hỏi thì hỏi, nhưng cô đánh giá bạn học Lâm chỉ sợ còn không làm được mấy câu nhiều điểm, nên lại nói tiếp:" Lần này bài thi đúng là có chút khó khăn, thi không tốt cũng là chuyện bình thường."
Lâm Tuệ nói tiếp," Tạm được ạ".
Tạm được...? Động tác trên tay Thượng Đế dừng lại, còn cho rằng chính mình nghe lầm.
Mỗi lần thi toán kết thúc, Thượng Đế đều sẽ hỏi Lâm Tuệ cảm giác như thế nào. Có một lần Lâm Tuệ thi tốt nhất trả lời :" Câu cuối cùng không làm được." Kết quả đúng là phá lệ cao tới 109 điểm, là điểm cao nhất từ lúc lên cao trung của Lâm Tuệ.
Lâm Tuệ chớp chớp mắt," May mắn là em có bái thần".
Thượng Đế nhướn đôi mày cong, trong mắt có thêm vài phần sắt bén," Đừng nói là em gian lận".
Bất thình lình nghiêm túc lên, Lâm Tuệ sợ tới mức tim đập chậm một nhịp.
Gian lận, ở Kim Trung là tội chết.
KIm Trung là trường được tỉnh cấp bằng quốc gia về chất lượng dạy học, quy củ so với các trường cao trung còn phải nghiêm khắc hơn vài lần. Dám gian lận thì coi như mua trước cho mình một cái vé xe để tìm hướng đi trong xã hội, vết nhơ vĩnh viễn lưu lại trong hồ sơ.
Thượng Đế cười khúc khích," Cô chỉ nói giỡn sao em lại căng thẳng đến như vậy."
" Thật mắc cười ha." Lâm Tuệ khô khốc đáp lại. Còn tốt là cô không có bệnh tim, bằng không lâu lâu bị ma quỷ dọa một cái, sợ là còn chưa kịp tốt nghiệp cao trung thì cô đã sớm thăng vào thế giới cực lạc.
Sắp xếp bài thi chỉnh tề xong, Thượng Đế cũng không khách khí, trực tiếp nhét vào trong lòng ngực Lâm Tuệ," Cô phải đi lớp cách vách thu bài thi, em giúp cô đem một chồng này đi văn phòng."
Lâm Tuệ nói thầm:" Thành tích còn chưa có đâu, lại còn phải bước vào văn phòng".
Thượng Đế chân bước nhanh, đã đến tới cửa lớp mà lời nói vẫn còn vọng lại:" Chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, đi trước coi như là tăng thêm độ nóng đi".
Lâm Tuệ:"..."
Trong lòng dù có không vui, Lâm Tuệ vẫn phải ngoan ngoãn ôm bài thi tiến về phía văn phòng.
Trong văn phòng ở lầu một, hai giáo viên cuả ban văn và ban lí ngồi xen lẫn nhau trong một nhóm, hơi có chút chật chội. Đến nổi muốn tìm chỗ ngồi, thì phải tìm cái bàn mà in dấu hiệu của mình lên. Trên bàn viết tên ai, thì là bàn của người đo.
Văn phòng không mở cửa, các giáo viên ai làm việc nấy, không quấy rầy lẫn nhau.
Lâm Tuệ gõ cửa cũng không ai để ý, vì thế cô cúi đầu lập tức đi vào.
Bởi vì thành tích môn toán không tốt, hồi học kỳ 1 của cao nhất, cô thường xuyên bị Thượng Đế gọi đến nói chuyện, xem như đã là khách quen của văn phòng. Lâm Tuệ ngựa quen đường cũ đi về phía bên trong, đến cái bàn cuối cùng dựa vào kế tường.
Mới vừa buông chồng bài thi ra, nghe giáo viên vách kế bên đang dạy dỗ học sinh.
" Các môn khác của em không có vấn đề gì lớn, quan trọng nhất là thành tích tiếng Anh của em vẫn luôn không có một chút tiến