Vân Trân lại né tránh thất bại, roi quất vào đùi nàng, cẳng chân đau đớn nóng bỏng.
Không cần cúi đầu xem nàng cũng biết chắc chắn đã đổ máu.
"Ha ha ha...!Hay lắm, chúng ta tiếp tục!" Thất Công hưng phấn tới nhảy dựng lên, roi trong tay lần nữa huy động.
Không được!
Nàng phải nghĩ cách, không thể cứ ngồi chờ chết như vậy.
Người lùn xấu xí trước mắt rõ ràng là tên biến thái thích tra tấn người ta, nếu cứ để mặc gã, cho dù nàng không chết, khẳng định cũng mất nửa cái mạng!
Nàng theo bản năng sờ eo, phát hiện chỗ eo trống trơn, lúc này mới nhớ sau khi bị vào tướng quân phủ, đồ trên người nàng bao gồm cả ngân châm giấu trong vòng tay cũng bị Liễu phu nhân dẫn người lục soát, một cái cũng không được giữ lại.
Hiện giờ, trên người nàng căn bản không có thứ gì dùng được.
Bang.
Ngay lúc nàng không tập trung, roi lần nữa đánh xuống.
Lần này là quất vào eo nàng.
"A!" Vân Trân không phòng bị, đau đến hít hà một hơi.
"Đau sao? Sợ sao? Muốn tha sao?" Thất Công nhìn nàng, ánh mắt lóe sáng khiến người ta ghê tởm, "Đây mới là chiêu đầu tiên trong ngàn cách tra tấn của Bính Thất ta.
Nếu ngươi không muốn tiếp tục thử chín trăm chín mươi chín loại tiếp theo, vậy mau ngoan ngoãn trả lời hai vấn đề Trấn Bắc Hầu muốn biết đi, cũng miễn cho phải chịu nỗi khổ da thịt.
Dù sao đối mặt với nữ nhân, ta đây cũng hơi mềm lòng.".
Đam Mỹ Hay
"Nếu ta không nói thì sao?" Vân Trân hỏi.
Lúc này, tay nàng sờ được một cái cờ lê.
Thất Công liếc nhìn cờ lê trong tay nàng, lộ vẻ khinh thường.
"Không nói, vậy tiếp tục!"
Dứt lời, một roi lại đánh xuống.
Vân Trân lui về sau.
Tuy trong tay có cờ lê, nhưng cờ lê quá ngắn, chỉ có thể tấn công gần.
Nhưng trước mắt mấy thứ trên tường đều có cơ quan, nàng tạm thời chỉ có thể bắt lấy cờ lê.
Sau một roi thất bại, Thất Công đứng yên tại chỗ, không cử động.
Ngay lúc Vân Trân thắc mắc hành động kỳ lạ của