Năm ngày trước, Miến Đà Loa đột nhiên dẫn đồ đệ của mình tới tìm Bát gia.
Nếu chỉ có một mình Miến Đà Loa tới, Bát gia sẽ chịu gặp.
Dù sao đối phương là đại phu, thậm chí còn là đại phu y thuật rất cao minh.
Trong thiên hạ này, thà rằng đắc tội tiểu nhân, cũng không thể đắc tội đại phu.
Bởi vì ngươi căn bản không đoán được khi nào mình sẽ nhiễm bệnh, cần cầu xin đại phu kia.
Huống chi vị đại phu kia đã từng cứu mạng chủ thượng.
Chỉ tiếc, Miến Đà Loa không tới một mình, ông còn dẫn đồ đệ tới.
Nếu đồ đệ của ông là ai khác, Bát gia cũng vẫn chịu gặp.
Nhưng cố tình đồ đệ của ông là Vân Trân, Vân Trân đã từng ở Hỏa Diễm thành bị bọn họ lợi dụng, thân phận lại quá nhạy cảm.
Tại sao Vân Trân lại trở thành đồ đệ của Miến Đà Loa?
Nghe bọn họ nói nửa năm trước, Vân Trân trúng độc, tới núi Kỳ La tìm đại phu trị bệnh.
Miến Đà Loa ra mặt cứu nàng, sau đó thấy nàng có thiên phú, nên phá lệ nhận nàng làm đồ đệ.
Lần này Miến Đà Loa tới tìm, luôn miệng nói tính số Bát gia dám ở Hỏa Diễm thành tính kế đồ đệ ông.
Nhưng lý do như vậy ai mà tin?
Chỉ sợ ngay chính bọn họ cũng không tin được.
"Cứ chờ một chút, hiện tại không vội." Bát gia nói.
Dù bọn họ vì lý do gì mà đến, thời gian qua lâu, bọn họ tự nhiên sẽ để lộ dấu vết.
...
Bên này, Vân Trân và Miến Đà Loa rời khỏi viện Bát gia ở.
Không ai ngờ bọn họ lúc này thế mà ở Lạc thành, tòa thành bị người Nhung chiếm lĩnh!
Sau khi đưa nàng về phòng, Miến Đà Loa liền ra ngoài.
Vân Trân ngồi bên cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Đột nhiên, sau lưng có tiếng gió xẹt qua.
Không cần quay đầu Vân Trân cũng biết thân phận người tới.
"Hữu hộ pháp, điều tra được gì không?" Vân Trân hỏi.
Đứng phía sau nàng đúng là Hữu hộ pháp của U Minh giáo.
Lúc trước Lệ Vô Ngân hạ lệnh bảo Hữu hộ pháp ở lại bên cạnh Vân