Ở Hình Bộ đã tra được manh mối, còn phải tiếp tục điều tra.
Chỗ đệ đệ La Chước và khách điếm cũng không thể thả lỏng.
...
Một ngày nào đó của mùa hạ, Vân Trân tiến cung.
Nàng tới Chiêu Đức Cung thỉnh an Đức Phi trước, sau đó lại đi đường vòng tới cung của Bạch Phi.
"Không ngờ ngươi lại chủ động tới tìm ta." Bạch Phi thấy nàng tới, vô cùng cao hứng, "Tới đây, giữa chúng ta không cần nhiều nghi thức xã giao như vậy, mau qua đây ngồi đi."
Vân Trân vẫn hành lễ theo quy củ, sau đó ngồi xuống cạnh Bạch Phi.
"Lần này ngươi tới là có chuyện gì sao?" Bạch Phi hỏi.
"Thần thiếp muốn cảm tạ Bạch Phi nương nương lần trước đã hỗ trợ."
"À, vì chuyện đó sao, thật ra không cần." Bạch Phi lắc đầu.
Vân Trân nhìn bà ta: "Thật ra hôm nay thần thiếp tới còn có một chuyện muốn làm phiền nương nương."
Tay Bạch Phi cầm ly trà hơi dừng một chút: "A, là chuyện gì vậy?"
"Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng cần tới nương nương hỗ trợ.
Chỗ thần thiếp có người rất muốn tiến cung hầu hạ bệ hạ, hi vọng nương nương có thể cho nàng ta cơ hội."
Bạch Phi rơi vào trầm tư.
Vân Trân không thúc giục bà ta, kiên nhẫn chờ.
Lúc trước, Bạch Phi giúp Chiến Sơn Hà nói lời hay trước mặt hoàng đế, Vân Trân nợ bà ta ân tình này.
Nhưng Vân Trân đương nhiên biết thứ nàng có giá trị với Bạch Phi chỉ là thân thế của mình.
Chẳng qua không tới bước đường cùng, Bạch Phi khẳng định sẽ không dùng tới lá bài này.
Bạch Phi nói lời hay thay Chiến Sơn Hà ở trước mặt hoàng đế, kỳ thật là muốn tỏ thiện ý với Vân Trân.
Dù nàng có nhận ân tình này không, đến cuối cùng, Bạch Phi vẫn sẽ lợi dụng thân thế của nàng.
Cho nên, không bằng trước khi sự việc xảy ra, bản thân giao ra nhiều nhược điểm một chút.
Có câu nàng nói không sai, dâng Phiến Nhu cho hoàng đế,