Vân Trân trở về Ninh Vương phủ sau mấy tháng xa cách, vừa tới Thính Tuyết Hiên liền bị đưa qua viện của Tô trắc phi, xem bệnh cho Bích Diên.
Sau khi kiểm tra, Vân Trân phát hiện Bích Diên không phải trúng độc, mà là một loại cổ.
"Cổ?" Tô trắc phi nghe xong, nhíu mày.
"Vâng, là một loại cổ trùng đến từ Tây Nam.
May mà hiện giờ vẫn chưa vào tâm mạch, nô tỳ có thể giải." Vân Trân nói.
Thủ pháp của người hạ cổ chưa đủ thành thục, nếu không, Vân Trân cũng không nắm chắc có thể giải.
Tô trắc phi nghe vậy, liền bảo nàng lập tức giải trừ cổ độc cho Bích Diên.
...
Mà lúc này, trong thư lâu của Thính Tuyết Hiên.
Triệu Húc từ chỗ Nguyên Bảo biết được tin tức Vân Trân trở về, tay cầm sách cứng đờ một chút.
"Trân Nhi vừa trở về liền bị người của nương nương dẫn đi, cũng không biết đi làm gì." Nguyên Bảo lẩm bẩm.
Triệu Húc nghe xong, nhấp môi.
Rõ ràng mẫu phi đã hứa sẽ thả nàng đi, vì sao nàng còn trở về?
"Thiếu gia, Trân Nhi trở về, ngài không vui sao?" Nguyên Bảo thấy sắc mặt hắn ngưng trọng, khó hiểu hỏi.
Triệu Húc lắc đầu: "Ngươi không hiểu."
Nói xong, hắn cúi đầu đọc sách.
Đọc một hồi, thật sự không xem vào.
"Ta ra ngoài một chút." Dứt lời, Triệu Húc buông sách, ra ngoài.
"Rõ ràng muốn đi gặp người ta, lại nói thành ra ngoài một chút." Nguyên Bảo bĩu môi.
...
Khi Triệu Húc tới bên ngoài viện của Tô trắc phi, vừa lúc gặp Vân Trân từ bên trong đi ra.
Vân Trân trông thấy Triệu Húc, ngây ra một lúc, sau đó cúi người hành lễ.
Triệu Húc nhìn nàng chằm chằm nửa ngày, mới nói: "Nàng về rồi."
"Dạ?" Vân Trân khó hiểu nhìn hắn, "Nô tỳ đúng là đã trở về."
Sao thái độ của Triệu Húc giống như nàng vĩnh viễn sẽ không trở về vậy?
"Trở về cũng tốt." Triệu Húc lại nói một câu không đầu không đuôi.
"Thiếu gia?" Vân Trân nhìn hắn.
"Không có gì." Triệu Húc xua tay, "Ta chỉ là nghe nói ngươi trở về, nên tới đây xem.
Mẫu phi tìm nàng có chuyện gì thế?"
Vân Trân kể lại chuyện Bích Diên trúng cổ độc.
Kể xong, nàng lại nói: "Cũng không biết là kẻ nào hạ, khoảng thời gian tới thiếu gia cẩn