Không bao lâu, bọn họ liền vào quan đạo.
Trong đình hóng gió ở bên cạnh, Lưu Vân Bạch đã chờ ở đố.
Trên đường tới, vì tranh thủ thời gian, bọn họ ra roi thúc ngựa.
Lúc trở về không cần vất vả như vậy, nên dùng xe ngựa.
Thời điểm tường thành Lâm Châu biến mất phía sau, Vân Trân buông màn xe xuống.
Lần này trở về không biết sẽ thế nào?
Triệu Húc cãi lệnh Tô trắc phi, ở lại Lâm Châu thành gần hai tháng, chỉ sợ trở về lại lăn lộn một phen.
Mà nàng, có thêm một đệ đệ.
Đồng thời, tầng giấy với Triệu Húc cũng bị đâm thủng.
Nàng nên xử lý quan hệ của họ thế nào đây!
Còn cả chuyện của Ngụy Thư Tĩnh.
Mãi đến khi bọn họ rời khỏi Lâm Châu thành vẫn không có tung tích của Ngụy Thư Tĩnh.
Tuy rằng nói không có tin tức là tin tức tốt nhất.
Nhưng trong lòng Vân Trân vẫn cảm thấy bất an.
!
Bọn họ tốn nửa tháng, đến giữa tháng bảy về tới kinh thành.
Khi đó, quản gia của Ninh Vương phủ sớm đã chờ bên ngoài.
Về tới Ninh Vương phủ, bọn họ liền đi thỉnh an Ninh Vương trước.
Mà Vân Trân dẫn theo A Cửu tới Hồi Xuân Đường.
Trên đường trở về, nàng đã nghĩ kỹ.
Nếu A Cửu và Lý nãi nãi biết chút y thuật, không bằng tạm thời để hắn ở lại Hồi Xuân Đường, cho hắn theo đại phu ở đây tiếp tục học tập.
Đồng thời, thân phận hiện giờ của nàng là Vân đại phu, để A Cửu ở Hồi Xuân Đường cũng rất hợp lý.
Chờ sắp xếp cho A Cửu xong, Vân Trân mới thay y phục, vội vàng chạy về Ninh Vương phủ.
Về chuyện nàng không ở vương phủ mấy ngày, Bích Diên giải thích với bên ngoài rằng, Vân Trân làm việc không tốt chọc giận nàng ta, hai tháng nay bị đày đi thôn trang chịu khổ.
Còn về đi đâu, người ở Thính Tuyết Hiên không ai hỏi thăm.
!
Trở về căn phòng xa cách hai tháng.
Trở về Ninh Vương phủ quen thuộc.
Hoàn cảnh quen thuộc, người quen thuộc.
Nhưng Vân Trân lại có cảm giác đã qua mấy đời.
Cảm giác này thật sự