Thọ thần của Tô lão gia tử, ngay cả quan viên cao nhất của Giang Nam cũng tới.
Hơn nữa, thời điểm đối mặt với Tô Chiếu, quận thủ Giang Nam rất khách khí.
Có thể thấy được địa vị của Tô gia ở Giang Nam.
Vân Trân nhìn Tô Chiếu dẫn người cùng quận thủ Giang Nam vừa nói vừa cười đi tới chủ thính.
Nơi đó, Triệu Húc đang ở bên Tô lão gia tử.
Mấy người gặp mặt, chào hỏi lẫn nhau.
...!
Chờ khách khứa tới đã đông đủ, ngọ yến liền bắt đầu.
Bên ngoài vang lên tiếng pháo.
Tiếng pháo kéo dài thời gian một chén trà nhỏ mới dừng lại.
Theo đó, mọi người vào vị trí bắt đầu dùng cơ, hoặc là tới trước mặt Tô lão gia tử nói mấy câu cát tường, nhân cơ hội làm quen với những người khác.
Vô cùng náo nhiệt.
Tiệc mừng thọ hôm nay giúp Tô gia có đủ mặt mũi.
Cả buổi sáng, trên cơ bản Triệu Húc đều đi theo Tô lão gia tử.
Nếu có người tới chúc mừng, thấy không tệ, Tô lão gia tử sẽ giới thiệu với hắn.
Vân Trân và Nguyên Bảo đi theo Triệu Húc hầu hạ xung quanh.
Chỉ là sau này, việc nhiều, bọn họ bị gọi đi hỗ trợ.
Vân Trân nghĩ nơi này là Tô gia, Triệu Húc lại đi cùng Tô lão gia tử, không thể có người hại hắn, nên rời đi.
Chờ nàng bận xong, yến hội phía trước cũng tan.
Vân Trân tìm một vòng, không thấy Triệu Húc đâu, liền kéo một hạ nhân Tô gia đi ngang hỏi thăm.
Người nọ nói, biểu thiếu gia đang nghỉ ngơi trong viện của lão gia.
Lão gia ở nơi này là chỉ cữu cữu của Triệu Húc Tô Chiếu.
Triệu Húc là người biết lễ nghĩa, đang êm đẹp sao lại nghỉ ngơi trong viện cữu cữu mình?
Hạ nhân kia nói với nàng, giữa trưa kính rượu khá nhiều người, nên hơi say.
Vân Trân gật đầu, cảm tạ người kia, liền tới chỗ Tô Chiếu.
...!
Chờ nàng tới viện của Tô Chiếu rồi lại phát hiện bên trong cực kỳ an tĩnh, ngay cả hạ nhân trông cửa cũng không có.
Thật kỳ lạ.
Vân Trân nhíu mày.
Có điều, nàng không nghĩ nhiều.
Dù sao tình hình hôm nay tương đối đặc biệt, Tô phủ có nhiều khách tới như vậy, ngay cả nàng và Nguyên Bảo cũng cần đi hỗ trợ, hạ nhân