Nàng nhớ lúc ấy Tiểu Thu nói thời điểm ở Mạc Lâm thành, có một buổi sáng, trong lúc vô tình nàng ta thấy Lệ Vô Ngân luyện công trong sân, biểu hiện có chút không đúng lắm.
Cho nên, Tiểu Thu mới hoài nghi.
Nhưng với sự cảnh giác của Lệ Vô Ngân, nếu hắn sớm đã nhận thấy võ công của mình có vấn đề, hắn không thể luyện công trong sân, còn bị Tiểu Thu bắt gặp.
Khi Tiểu Thu mới nói với nàng, nàng quan tâm quá mà loạn, nghi hoặc chỉ lóe lên trong đầu, lại không miệt mài theo đuổi.
Đó chính là thời điểm Lưu Vân Bạch bắt đầu hoài nghi Lâm đại thúc.
Có lẽ Tiểu Thu biết nàng tâm tư kín đáo, sợ nàng phát hiện, bởi vậy cố ý nói với nàng chuyện này, nhiễu loạn suy nghĩ của nàng.
Nhưng lúc ấy, nàng cũng không nghĩ nhiều.
Điều khiến Vân Trân cảnh giác chính là lời Tiểu Thu vừa nói.
Tiểu Thu nói, sau khi tỉnh lại, Triệu Húc ép hỏi nàng ta nàng và Lệ Vô Ngân đi đâu?
Với sự hiểu biết của nàng về Triệu Húc, sau khi tỉnh lại, Triệu Húc tuyệt đối không làm ra chuyện "ép hỏi" như vậy.
Bởi vì bằng sự thông minh của hắn, không cần ép hỏi Tiểu Thu, ngay lúc phát hiện không thấy bản đồ trong người, hắn có lẽ sẽ nghĩ đến chuyện bị nàng và Lệ Vô Ngân lấy đi.
Mà sau khi nàng và Lệ Vô Ngân lấy đi, khẳng định sẽ tới chính điện.
Hơn nữa Tiểu Thu còn nói, ám vệ của Triệu Húc tới, sau đó nàng ta đi một vòng, cứ thế tới chính điện.
Trên đời này đâu ra nhiều trùng hợp như vậy?
Địa hình địa cung phức tạp, ngay cả nàng và Lệ Vô Ngân cầm mảnh ghép bản đồ cũng khó khăn lắm mới tới được đây.
Tiểu Thu và ám vệ của Triệu Húc không có bản đồ, sao có thể trùng hợp đụng nhau như thế?
...!
Có điều đến cuối cùng, vẫn là phản ứng của Tiểu Thu khiến nàng khẳng định phỏng đoán.
Nếu trong lòng không có quỷ, Tiểu Thu sẽ không phòng bị Vân Trân, sẽ không trách phấn độc của nàng!
Chỉ là đủ loại chuyện trong đó, nàng sao có thể nói rõ với Tiểu Thu?
Đặc biệt là phần về Triệu Húc.
Nàng phải giải thích thế nào sự quen thuộc của mình với hắn?
"Ngươi vì sao lại phản bội Lệ Vô Ngân?"
Vân Trân hít sâu một hơi, ngẩng đầu, nhìn thiếu