"Công chúa của bộ lạc Sư Thứu nói vương tử của bộ lạc họ đang ở Vân Hán Quốc chúng ta!" Cung nữ kia nói, "Các ngươi có biết đó là ai không?"
"Là ai? Chẳng lẽ là người chúng ta đã gặp?" Có cung nữ hỏi.
"Đâu chỉ là đã gặp! Phóng thống lĩnh cấm vệ quân Ngụy đại nhân Ngụy Thư Tĩnh các ngươi biết không? Hoàng tử của bộ lạc Sư Thứu ở Vân Hán Quốc chúng ta chính là Ngụy thống lĩnh!"
"Cái gì?"
"Trời ạ! Sao có thể?"
Tức khắc, xung quanh vang lên tiếng cảm thán kinh ngạc.
Vân Trân đứng sau núi giả, nghe đến đây, thiếu chút đứng không vững, làm rơi bình hoa trong tay.
"Các ngươi nói gì đấy?" Nàng từ sau núi giả đi ra, hỏi cung nữ ngồi giữa, "Ngươi nói, thật sự là Ngụy thống lĩnh Ngụy Thư Tĩnh?"
"Không phải ngài ấy thì là ai!" Cung nữ kia quen Vân Trân, thấy nàng tới, liền cười nói, "Dù sao việc này cũng không phải bí mật, chắc là không bao lâu nữa mọi người đều sẽ biết.
nghe nói người của bộ lạc Sư Thứu muốn đón Ngụy thống lĩnh về kế thừa vị trí đại vương của họ...!A, ngươi làm gì đấy?"
"Giúp ta mang bình hoa này đến Hoa Thanh Cung cho Tử Thị, đa tạ." Vân Trân nhét bình hoa vòng lòng thiếu nữ kia, xoay người chạy ra ngoài.
"Nàng ấy sao vậy?"
"Ai mà biết, sắc mặt còn trắng bệch thế?"
"Mặc kệ nàng ấy, chúng ta nói tiếp."
...
Ngụy đại ca, bộ lạc Sư Thứu?
Sao có thể?
Ngụy đại cao sao có thể là vương tử của bộ lạc Sư Thứu?
Huynh ấy sinh ra ở Vân Hán Quốc, sư phụ là Ngụy Diên Võ, mà mẫu thân là...
Trước đây Vân Trân từng hoài nghi quan hệ của Ngụy đại ca và Đức Phi.
Nhưng dù là vậy, y cũng không thể là vương tử của bộ lạc Sư Thứu!
Trong lòng Vân Trân rất hỗn loạn.
Càng loạn, trong đầu càng hiện rõ hình ảnh của mấy ngày trước.
"Trân Nhi, có thể nói chuyện riêng không?"
"Ngụy đại ca, huynh muốn nói gì với muội?"
"Ta muốn hỏi muội, muội có muốn rời khỏi hoàng cung không?"
"Cái gì?"
"Rời khỏi hoàng cung, thậm chí rời