Ngày kế tiếp, Sở Chước cùng Huyền Ảnh vô cùng lo lắng chạy đi, chạy về Thiên La Hiệp.
Nhưng mà Sở Chước càng cẩn thận hơn, nàng cũng không phải là đi thẳng đường, riêng biệt vòng đường xa, làm cho người ta cảm giác tựa như muốn đi vài thành tu luyện, hoàn toàn mơ hồ tầm mắt những người truy tung.
Bọn họ vòng qua vài thành tu luyện, chẳng qua đều là đi qua mà không ghé vào.
Dịch dung đan có thể làm cho bọn họ thay đổi dung mạo cùng thân hình, nhưng mà dễ dàng bị người khác nhìn thấu, chỉ cần tu vi cao hơn bọn họ, có thể lén nhìn phá dịch dung đan, nhìn thấu mặt mũi thật của bọn họ.
Đại Hoang giới cao thủ Thánh Đế cảnh nhiều như mây, Sở Chước không dám mạo hiểm như vậy, hơn nữa khả năng còn có thể bởi vì nhìn ra cử chỉ bọn họ dịch dung, làm cho người ta tiến tới sinh ra hoài nghi, cho nên Sở Chước lựa chọn có thể rời xa đám người thì rời xa đám người, bọn họ sau khi dịch dung đối tượng cần mơ hồ là một ít người tu luyện qua lại gặp được.
Chỉ cần người tu luyện qua lại gặp được không thấy rõ mặt mũi của bọn họ, truy binh mặt sau mặc kệ tra xét truy tung như thế nào, cuối cùng cũng chỉ là không công mà về.
Khi đi Huyết Linh thành, Sở Chước không phải không nghĩ tới dịch dung, chỉ là Huyết Linh thành không ít người tu luyện Thánh Đế cảnh, sẽ thường xuyên gặp được, chỉ có thể dùng hình dáng thật.
Khi quyết định cướp người xong liền đi, nàng cũng nghĩ qua nếu không thì dùng mang mặt nạ, trong túi càn khôn còn có vài cái mặt nạ băng ngọc cướp được, có thể ngăn cản người tu luyện dùng linh thức tra xét, dùng rất tốt.
Nhưng nghĩ đến đám người đeo mặt nạ giết hại Bách tộc, đến nay không biết lai lịch bọn họ, Sở Chước lo lắng đánh rắn động cỏ, chỉ có thể tiếc nuối không dùng.
Một nguyên nhân khác Sở Chước không lựa chọn dùng truyền tống trận đi Thiên La Hiệp là, truyền tống trận mặc dù mau, nhưng phải vào thành các thành tu luyện, càng dễ dàng khiến người chú ý, cũng dễ dàng làm cho người ta truy tung, không bằng tốn nhiều thêm chút thời gian, vòng một vòng lớn, mê hoặc truy tung cùng cảm quan của bọn họ.
Sở Chước cùng Huyền Ảnh chạy đi một ngày một đêm, không nghỉ ngơi, mệt mỏi liền uống vào linh đan, linh lực khô kiệt liền hấp thu linh thạch.
Như thế hơn hai tháng sau, bọn họ rốt cục trở lại Thiên La Hiệp.
Khi tiếp cận Thiên La Hiệp, Sở Chước cùng Huyền Ảnh tìm kiếm một địa phương mà nghỉ ngơi, khôi phục xong tinh thần, mới triệt hồi dịch dung, khôi phục dung mạo của mình.
Bọn họ lập tức tiến vào Thiên La Hiệp.
ngôn tình hoàn
Trở lại Thiên La Hiệp, trước tiên liền đi động phủ Khúc Sơn Hà.
Khúc Sơn Hà không ở nhà, chỉ có Bích Tầm Châu cùng Huyễn Ngu ở, bọn họ nhìn thấy trở về Sở Chước cùng Huyền Ảnh, đều là vẻ mặt ngoài ý muốn, thật sự là bọn họ trở về được quá mức đột ngột, hơn nữa thời gian cũng quá sớm một chút, chỉ mới đi hơn nửa năm thì đã trở lại rồi.
"Tầm Châu ca, chúng ta đã về rồi." Sở Chước cười nói.
Bích Tầm Châu đánh giá bọn họ, thấy bọn họ không có chuyện gì, liền thản nhiên đáp ứng một tiếng.
Huyễn Ngu dưới cao hứng, trực tiếp biến thành huyễn hồ ly mười đuôi, nhảy đến trong lòng Sở Chước, để cho chủ nhân ôm, dính ở trong lòng nàng không chịu rời khỏi.
Sở Chước ôm huyễn hồ ly, một bên vuốt ve cái đuôi của nó, một bên hỏi những người khác ở đâu: "Tầm Châu ca, kêu bọn họ trở về, ta có việc."
Mặc Sĩ Thiên Kỳ còn ở trong phòng luyện đan, Khúc Sơn Hà không biết gần đây đang làm cái gì, thần thần bí bí, cách vài ngày liền ra đi ra ngoài xem.
Hỏa Lân và tán tu khác trong Thiên La Hiệp cùng nhau tiếp nhận một nhiệm vụ, chạy ra đi ngoài lượn lờ, cần qua đoạn thời gian mới trở về.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ tiếp nhận tin tức cùng Khúc Sơn Hà trở về thật sự mau.
"Sở tỷ, Huyền Ảnh, hai người đã về rồi, có mang linh thảo gì cho ta không?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẻ mặt kinh hỉ hỏi.
Sở Chước mua một ít linh thảo cao cấp quý hiếm ở trong thành Huyết Linh cho hắn, lập tức làm cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ cao hứng đến cười không khép được miệng, ôm linh thảo ngồi vào bên cạnh bắt đầu đùa nghịch lên.
Dỗ xong luyện đan sư, Sở Chước nhìn về phía Khúc Sơn Hà, ho nhẹ một tiếng, nói: "Khúc tiền bối, ta có một chuyện nói với huynh."
Khúc Sơn Hà trực giác chuyện không đơn giản, nghiêm mặt nói: "Sở cô nương mời nói."
Chờ hắn nghe xong chuyện mà mấy ngày này Sở Chước gây ra ở Huyết Linh thành, Khúc Sơn Hà dù là có suy đoán, như cũ bị nàng dọa đến trợn tròn mắt, hoàn toàn không thể tin được.
"Cô, ý của cô là, cô không chỉ có bắt thiếu cung chủ Bát Thần Cung, ngay cả thị nữ bên người thánh nữ phái đi Huyết Linh thành tra tin tức thiếu cung chủ cũng tóm đi rồi?" Khúc Sơn Hà có chút lắp bắp.
Sở Chước vẻ mặt ôn hòa thành khẩn nhìn hắn: "Đúng vậy, huynh không nghe sai."
Khúc Sơn Hà: "...!..." Hắn tình nguyện chính mình nghe lầm!
Đám người Bích Tầm Châu cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn chằm chằm Sở Chước, cũng hoàn toàn không nghĩ tới nàng ra ngoài một chuyến, thế nhưng làm ra chuyện lớn.
Bọn họ gần đây ở Thiên La Hiệp, trừ bỏ tu luyện, cũng không thiếu nghe nói chuyện của Bát Thần Cung, Bát Thần Cung cũng không phải là dễ chọc, nhưng Sở Chước cùng Huyền Ảnh cứ chọc phải Bát Thần Cung như vậy, quả thực không xong.
Hơn nữa Sở Chước còn đặc biệt nói cho Khúc Sơn Hà, cũng có ý tứ kéo hắn xuống nước.
Dù sao Khúc Sơn Hà không phải vẫn luôn muốn tìm Bát Thần Cung gây phiền toái sao, hiện tại cơ hội đưa lên cửa, Khúc Sơn Hà hẳn là cao hứng mới đúng.
Khúc Sơn Hà hiểu rõ ý tứ của Sở Chước, thiếu chút nữa nhịn không được bạo miệng chửi tục, hắn một người tu luyện Thánh Đế cảnh cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới đánh chủ ý lên trên người thiếu cung chủ cùng thị nữ bên người thánh nữ Bát Thần Cung, nàng một Tinh Linh cảnh cũng dám đánh, nhưng lại thành công, hơn nữa bởi vì còn thần không biết quỷ không hay chạy về được.
Chuyện đặc biệt này, gần như có thể nói là Sở Chước một tay bày ra, từ lúc lâm thời nàng nổi lên bắt cóc thiếu cung chủ Bát Thần Cung, thẳng đến khi dẫn người thánh nữ, lại tóm người đi...
Hết thảy những chuyện này cũng không phải là người bình thường có thể làm.
Nhưng mà Khúc Sơn Hà cũng là người can đảm cẩn trọng, tiếp thu xong việc này, bắt đầu cân nhắc lên.
"Lúc trước ở cốc đá ngầm sương mù, hai người Bát Thần Cung ra tay đối phó người tu luyện khác, chúng ta xui xẻo mà trúng kế, nhưng mà tình huống ngay lúc đó, nếu không phải có Phong tiền bối, những người đó cũng sẽ cho rằng chúng ta đều chết ở trong cốc đá ngầm sương mù." Khúc Sơn Hà phân tích nói: "Lần này hai người ra tay với thị nữ thánh nữ, nàng ta hẳn là cũng không phải không hề chuẩn bị, thị vệ đi theo nàng ta hẳn là đã nhìn thấy hai người, đúng không?"
Sở Chước cùng Huyền Ảnh gật đầu.
Lúc ấy bọn họ dùng kế dụ dỗ thị nữ thánh nữ ra khỏi phủ thành chủ, người tu luyện Thánh Đế cảnh bên cạnh nàng ta tự nhiên sẽ âm thầm theo đuôi bảo hộ.
Sở Chước ở khi tính kế nàng ta, cũng đã coi như thị vệ đó phản ứng ở bên trong kế, may mắn là, bọn họ cũng không nghĩ tới là nàng sẽ có phù không gian, lợi dụng kh phù ông gian thoát đi Huyết Linh thành, cho dù đối phương tu vi cao hơn bọn họ, muốn đuổi kịp cũng bất lực.
Nhưng mà bị thấy được, thật ra là một phiền toái.
Khúc Sơn Hà nhẹ nhàng thở ra, nói: "May mắn mấy năm nay ta vẫn luôn muốn ra tay với Bát Thần Cung, lo lắng ngày nào đó thì bị lộ ra nguồn gốc, vẫn luôn che giấu tin tức của mình, ngược lại không cần lo lắng người của Bát Thần Cung trong khoảng thời gian ngắn sẽ tra tới đây."
Khúc Sơn Hà là người thông minh giảo hoạt, đạo lý thỏ khôn có ba hang xâm nhập cốt tủy, làm sao sẽ lưu lại sơ hở cho người ta, trừ bỏ một cái tên ra, không người nào biết tin tức của hắn.
Nếu không phải lúc trước hắn bị thực lực của Phong Chiếu kinh sợ, hơn nữa vận khí của nhóm người này quỷ dị, lại cùng nhau bị người Bát Thần Cung tính kế, muốn kết giao bằng hữu với bọn họ, mới sẽ đưa bọn họ đến Thiên La Hiệp.
Cho nên lúc ấy khi hắn dám ra tay hố Bát Thần Cung và mấy thế lực, là hoàn toàn không lo lắng.
Còn Sở Chước bọn họ, bọn họ là người bên ngoài, đến Thanh Lâm Vực không lâu, cũng không làm việc gì nổi danh, trong khoảng thời gian ngắn càng không cần lo