Lịch Bắc Dạ lúc này với tay lại chiếc tủ bên cạnh, bên trong có một cái hộp nhỏ cho đến khi Thẩm Nhất Đang nhìn thấy chiếc hộp đó thì hai má của cô ửng đỏ lên, cô lại không nghĩ rằng anh lại chuẩn bị vật đó sẵn như vậy, đây có phải được xem là một kế hoạch lâu ngày rồi mới thực hiện không.
“Bắc Dạ...!cái này...anh mua từ khi nào?”
Lịch Bắc Dạ đưa vật nhỏ đó lên miệng rồi cắn xé ra một cách chuyên nghiệp, tuy là lần đầu anh sử dụng nhưng đã nghiên cứu nó khá là kĩ qua nhiều lần rồi nên anh không lo lắng vụn về tay chân.
“Chắc là từ lúc anh mang bộ dạng của Gia Long, chuẩn bị trước cho chắc hơn mà vì biết đâu cũng có ngày như hôm nay sử dụng.”
Anh nở một nụ cười gian manh, vẫn không quên ngắm nhìn cơ thể đẹp đẽ của cô, sự mềm mại và mong manh của cơ thể này chỉ sợ anh làm mạnh sẽ lập tức mềm nhũn đi, có lẽ anh cần kiềm chế lại một chút và từ từ thưởng thức cơ thể của cô.
Lịch Bắc Dạ cúi xuống gặm nhấm nụ hoa hé mở trên ngực khiến Thẩm Nhất Đang kêu lên một tiếng.
“Anh đúng...là đồ sói già...”
“Nhỏ thế này làm sao anh có thể vào được đây? trên người em cái gì cũng nhỏ cả.”
Thẩm Nhất Đang nhíu mày cau có quát.
“Nhỏ cái đầu nhà anh, như thế nào mới gọi là to đây hả? Anh tưởng của anh vậy là to sao? ảo tưởng vừa thôi.”
Lịch Bắc Dạ đột nhiên ngừng lại rồi đưa tay che miệng cười, nhìn bộ dạng đang cáu gắt của cô khi bị chê nhỏ như vậy, nhưng phải nói là ngực của cô cũng không phải nhỏ chỉ là đùa một câu mà cô đã nổi giận như vậy rồi.
“Vậy sao? để thử xem nó có nhỏ không nhé?”
Lịch Bắc Dạ lại đột ngột lấy tay của cô chạm vào vật thể lạ đó, vật thể ấm nóng đó đã cứng rắn và to lớn vô cùng, cô cũng không hiểu tại sao lần đó có thể tự mình xử lý được nó nữa, hai má của cô đỏ bừng cả lên định rụt tay lại.
Nhưng dường như có một lực hấp dẫn khiến cô không thể buông nó ra.
“Đang Đang, vẻ mặt em như vậy là đang hưởng thụ đấy sao?”
Cô giật mình buông vật thể đó ra rồi gắt lên một tiếng.
“Không...không có...anh làm gì thì nhanh dùm đi, mai...còn phải đi làm.”
“Được rồi.”
Lịch Bắc Dạ nhẹ nhàng nâng chân của cô lên rồi chạm vào nơi tư mật của cô đang ướt át, xem thử đến lúc có thể cho vào được chưa, thấy thời cơ đã chín muồi anh liền nhếch môi cười đầy gian xảo một cái rồi thì thầm bên tai của cô.
“Đau thì nói với anh nhé.”
Vừa nói dứt lời thì vật thể lạ liền gõ cửa nơi tư mật của cô như chào hỏi trước, Thẩm Nhất Đang gồng mình hai mắt nhắm chặt, tay thì bám vào ga giường chân có chút run rẩy.
hơi thở trở nên hỗn loạn, dưới ánh trăng sáng soi rọi xuống