45181.“Ngân Mị! Anh đừng vội, cho dù tôi có nhìn thấy thì cũng không cản trở các người, bạch tuộc bắt được để ở đây, hai người tiếp tục đi.” Diệp Phi lạnh lùng nói, vứt một bao đầy bạch tuộc lên bàn.
“A!” Á Nữ giật mình đẩy người đàn ông ra, dùng chăn che lấy cơ thể mình.
Ngân Mị suýt chút bị dọa hết hồn, tay của anh che lấy bộ phận quan trọng của mình, ngay cả nói năng cũng lắp bắp, “Cô đừng hiểu lầm, cái đó…”
Mồ hôi lạnh trên trán anh túa ra, muốn chết ngay tức thì.
Diệp Phi cười lạnh, cô còn hiểu lầm cái quái gì nữa, tận mắt nhìn thấy hai người này trên giường, anh còn kêu cô đừng hiểu lầm!
Đáng lẽ ấn tượng đối với Ngân Mị rất tốt, bây giờ tất cả đều tan tành rồi!
Rất rõ ràng lại là một tra nam muốn một chân đạp nhiều thuyền!
“Tôi nghĩ tôi không có hiểu lầm! Á Nữ rất tốt, anh và Á Nữ đã như vậy thì tôi nghĩ đàn ông thì có trách nhiệm với phụ nữ.” Cô nói xong rồi quay lưng bước ra khỏi phòng.
Chân anh mềm nhũn tới ngã xuống giường, anh nói hiểu lần không phải là hiểu lầm,là anh…
Nghĩ tới boss lớn của mình, anh không biết mình sẽ chết như thế nào nữa!
Anh cầm điện thoại lên gọi cho boss lớn của mình, “Tổng giám đốc, có chuyện rồi, tôi không phải cố ý đâu…”
Anh đem mọi chuyện kể lại cho Mộ Thương Nam, anh thật sự không phải cố ý, hơn nữa anh và Á Nữ vừa mới quen nhau, anh thật sự không kiềm chế được bản thân mà muốn cô.
Mộ Thương Nam đang ở chỗ cách xa trùng trùng suýt chút tức bể phổi, vấn đề là Diệp Phi bắt tại trận thuộc hạ của anh vụng trộm, lại tưởng lầm là anh!
Những ngày này, anh đều nhân lúc buổi tối ngồi máy bay qua thăm Diệp Phi, cũng chỉ có một ít cơ hội gần gũi với Diệp Phi một lát thôi.
Ai ngờ đâu, thế thân của anh lại làm chuyện như vậy, quả thực là hủy hoại anh rồi!
“Tôi thật sự muốn lăng trì cậu!” Anh gằn giọng nói.
“Tổng giám đốc, tôi biết tôi đáng chết, bây giờ phải làm sao cứu chữa đây, anh nói tôi biết, đợi tôi cứu chữa xong sẽ dùng cái chết để tạ tội!”
Đỉnh đầu Mộ Thương Nam xuất hiện một đám mây đen, việc này vốn không có cách cứu chữa, không lẽ anh có thể nói, anh là Mộ Thương Nam, bản thân trước giờ luôn gạt cô?
Đáng sợ hơn là, nếu như Diệp Phi biết được anh chính là Mộ Thương Nam, có thể sẽ tưởng rằng người vụng trộm với Á Nữ là anh?
“Im miệng!” Anh tức giận nói ra hai chữ, hoàn toàn không có cách nào để giải quyết.
Nếu như không phải thân hình của thuộc hạ này giống với thân hình của anh nhất thì anh vốn không để anh ta đi.
Đột nhiên, cửa phòng Á Nữ bị đẩy ra, Diệp Phi bước vào.
“Phải rồi, tôi quên nói với anh, tôi không muốn ở đây nữa, tôi muốn về nước, anh đưa tôi về đi!” Diệp Phi nói xong rồi quay người bỏ đi.
Thuộc hạ của Mộ Thương Nam giật mình nhảy tót lên giường, suýt bị dọa chết, Diệp Phi rốt cuộc đã nghe hết những lời anh vừa nãy nói với Mộ Thương Nam không?
“Cậu có đi chết quách đi! Cậu không khóa cửa à!” Mộ Thương Nam la lớn, anh nghe rõ giọng nói của Diệp Phi, trong đầu muốn vỡ tung, không biết Diệp Phi nghe thấy bao nhiêu?
“Tổng giám đốc, tôi đáng chết! Anh tới đây giết tôi đi!”
Quả thực là khóc không ra nước mắt, làm sao anh biết Diệp Phi sẽ quay lại chứ.
Ôi Chúa ơi! Anh sắp bị đại tiểu thư này chơi chết rồi!
Á Nữ mặc đồ xong thì bước qua, vỗ vô vai anh, lo lắng nhìn anh.
“Á Nữ, nếu như anh chết thì em tìm người khác đi, nhớ chăm sóc tốt bản thân, anh còn có một tấm thẻ, là thẻ mà tổng giám đốc phát lương và tiền thưởng cho anh, em cầm lấy, anh đổi mật mã thành sinh nhật em, tránh em quên mật mã.”
Á Nữ ôm anh khóc lớn, quả thực là sinh ly tử biệt.
Mộ Thương Nam ở đầu dây bên kia sắp bị tức tới ói máu, người sắp chết là anh mới phải? Anh còn chưa khóc, tên tiểu tử thối này khóc cái gì?
Không còn tâm trạng nghe điện thoại nữa, lúc anh thật sự chết rồi thì Diệp Phi có khóc không?
Đỉnh đầu anh