Lục Tần Phàm không biết việc cô đã bay ra nước ngoài với Cố Thành Viễn, anh vẫn còn nghĩ cô chắc chắn sẽ đến tìm mình để đòi chia tài sản, dù gì trước kia Diệp gia gả cô cho anh cũng là vì mục đích lợi dùng vị thế của Lục gia mà làm Diệp gia vươn lên, bây giờ ly hôn ắt sẽ đòi một khoảng bồi thường không ít,.
Nhưng anh không hề thấy Diệp gia đến đòi bồi thường hay không thấy bóng Diệp Vân Ánh đến tìm mình, anh cũng không quan tâm mấy việc vặt đó bởi thời gian bây giờ của anh chỉ dành trên người Vương Bảo Châu, vì cô ta đang mang cốt nhục của anh.
Lục gia cũng không còn để ý anh nữa, đến cả Lục phu nhân trước kia rất thích Vương Bảo Châu làm con dâu mình nhưng bây giờ lại không muốn.
Bùi Ngôn và Lục Đình Chính em trai anh cũng không mấy vui vẻ khi anh luôn miệng nhắc đến Vương Bảo Châu trước mặt họ, hai người cũng không nói lại xem như nghe tai này lọt tai kia vậy.
_______
Hai tháng sau mọi thứ đã thay đổi đi rất nhiều, tại thành phố K tình trạng của Diệp Vân Ánh rất tốt, cô bây giờ không còn ngại hay bỡ ngỡ khi giao tiếp với người xung quanh nữa.
Diệp Vân Ánh và Cố Thành Viễn cũng như đã nói hai người đã là vợ chồng hợp phát nhờ giấy tờ hôn nhân giả, mặc dù là giấy tờ giả nhưng ở đây họ vẫn là vợ chồng thật, hai người sống cùng nhau tại một khu nhà khá lớn của đô thị sầm uất, Cố Thành Viễn có công ty ở đây nên rất tiện cho việc đi làm, còn Diệp Vân Ánh đã được Cố Thành Viễn tinh ý mở một cửa hàng bán hoa và đan len cho cô.
Cửa tiệm này dựa trên sở thích của cô mà trang trí mọi nội thất..
Cố Thành Viễn ý muốn cô sẽ đến công ty của mình làm thư ký cho anh, giúp anh giải quyết mọi công việc nhẹ nhưng Diệp Vân Ánh không muốn một đứa hậu đậu như mình làm những công việc lớn nên chỉ xin anh giúp mình mở một cửa hàng nhỏ bán hoa và đan len.
Ước mơ trước kia của cô là sống bên chồng mở một cửa hàng bán hoa cùng nhau sống hạnh phúc có lẽ bây giờ nó đã thành hiện thực, Cố Thành Viễn sẽ đúng giờ mà về nhà dùng bữa tối với cô, có hôm sẽ dẫn cô đi dạo trời đêm, còn bữa trưa cô sẽ nấu sẵn khi sáng bảo anh đem lên công ty, Cố Thành Viễn không vì những việc mắt mặt này mà từ chối cô, bữa nào cũng mang một hôm cơm không về còn có khi dặn cô nấu nhiều đồ vào bởi anh ăn không đủ.
“Em đừng làm việc quá sức đấy!" Cố Thành Viễn trước trước cửa hàng hoa của cô mà nói
“Em biết rồi, anh mau đi làm đi!" Cô cười giục anh nhanh chóng đi làm
Cửa hàng nhỏ của cô ở bên cạnh nhà nên buổi sáng sau khi cùng nhau ăn sáng xong cô sẽ đến mở cửa, còn Cố Thành Viễn buổi sáng dùng bữa xong sẽ đến giúp cô bê những chậu hoa nặng còn căn dặn cô có chậu nào nặng không được tự bê mà chờ anh về bê giúp.
Thời gian này cô thật sự rất vui, bán hoa và đan len giúp cô tìm được niềm vui mà trước giờ cô hằng mong ước.
Còn bên Lục Tần Phàm, sau khi ly hôn với cô Lục Tần Phàm và Vương Bảo Châu đã đăng ký kết hôn sau đó hai tuần.
Ông nội anh vì quá bực tức chuyện anh đã làm với cháu dâu và đứa cháu chưa thành hình của mình, mà đã đổ bệnh