Triệu Thanh Thanh muốn suy yếu lực lượng của hai nhà Mạnh gia và Lý gia, nan đề này khiến Tử Phong không khỏi đau đầu, bản thân hắn tự biết rõ năng lực của mình, bày mưu tính kế ở một mức độ nhất định thì được, chứ tính toán mọi thứ đâu ra đấy trong lâu dài thì hắn không làm được, muốn làm ảnh hưởng đến hai gia tộc trên thì ngoại trừ giết người ra hắn không thể nào nảy ra được ý gì khác.
Lấy thực lực của hắn hiện tại, muốn thần không biết quỷ không hay tiễn vài người lên bàn thờ hít hương khói ngắm gà khoả thân thì dư sức, nhưng vấn đề đó là hai nhà này cũng không phải đèn cạn dầu, siêu cấp thế gia không phải dễ chọc, chỉ cần có chút động tĩnh bất ngờ nào đó thì dù có chứng cớ hay không thì mũi nhọn sẽ hướng về phía Triệu Thanh Thanh, lúc đó thì mất nhiều hơn được.
“Chuyện làm suy yếu hai nhà đó chúng ta có thể bàn bạc sau, nếu ngài tin tưởng ta thì có thể chia sẻ những thông tin tình báo mà ngài đã biết về hai nhà đó, có lẽ ta sẽ nghĩ ra được cách gì đó để giúp bệ hạ.” Tử Phong trầm ngâm nói.
“Thông tin tình báo của hai gia tộc đó cũng không phải là thứ gì quá mức bí mật, ta có thể cho người sắp xếp tư liệu rồi đưa cho tiền bối, chỉ là ngài định làm gì với những thông tin đó?” Triệu Thanh Thanh hỏi.
“Thứ nhất thì ta đối với những gia tộc này hoàn toàn không chút quen thuộc, dù ta có mạnh miệng nói rằng mình có thể ra vào phủ trạch của bọn họ như chốn không người thì chắc hẳn bệ hạ cũng không thể tin tưởng được.
Thứ hai đó là ta chỉ biết những gia tộc này thực lực tổng thể không kém hoàng thất quá nhiều, nhưng chiến lực đỉnh cấp là những ai, ở tầng thứ nào thì ta lại hoàn toàn không biết, ta có thể tự tin xâm nhập vào nơi ở của bọn họ dễ dàng, nhưng chưa chắc đã có thể làm nên chuyện gì hữu ích.
Vậy nên ta cần thông tin, rất nhiều thông tin, từ sơ đồ cấu tạo phủ đệ của hai nhà cho đến số người trong gia tộc, con cháu trực hệ, các vị trưởng lão, mọi thứ đều phải được nắm chắc thì mới có thể hành động.” Tử Phong xoa cằm nói.
“Ngài nói cũng đúng, là ta đã quá sơ suất.” Triệu Thanh Thanh gật đầu nói.
Không phải chỉ có việc này khiến Tử Phong phải suy nghĩ, hắn mặc dù tự nhận bản thân cường đại, nhưng sức người cũng chỉ có hạn, hắn một thân một mình ẩn nấp trong bóng tối không thể nào làm được quá nhiều thứ, cùng lắm chỉ có thể làm vài chuyện trong bí mật ví dụ như là ám sát, bắt cóc, ăn trộm bảo vật hay đại loại như thế mà thôi, khó mà tạo nên đả kích trí mạng đối với hai gia tộc kia được.
Kể cả hắn trực tiếp làm thịt cường giả mạnh nhất của hai nhà thì những người mạnh mẽ khác của bọn họ vẫn còn tồn tại, tuy có thể làm cho bọn họ chó sủa gà bay một trận nhưng về tổng thể không thể nào làm lay chuyển được những gia tộc thâm căn cố đế này dễ dàng được.
Bởi vì thế gia võ học ở Thiên Hành đế quốc khác với thế gia võ học ẩn mình khỏi tai mắt bên ngoài thông thường, thực lực của một gia tộc không chỉ gói gọn trong việc gia tộc đó có những cường giả như thế nào, mà còn phải xét đến quyền lực và mối quan hệ của gia tộc trong đế quốc nữa.
Mạnh gia và Lý gia là siêu cấp thế gia, quyền lực ở Thiên Hành đế quốc cũng chỉ dưới hoàng thất, lực hiệu triệu cực lớn, có nhiều mối quan hệ thâm sâu không lường được, nói có chút không phải, nếu thật sự hai nhà này đứng lên tạo phản, bọn họ có thể dễ dàng kéo theo rất nhiều thế lực khác ở trong Thiên Hành đế quốc gia nhập cùng với mình, tổng thể lực lượng có thể gấp nhiều lần so với hai nhà nói riêng.
Bởi vì quan hệ dây mơ rễ má này nên Tử Phong không thể đối phó với hai nhà này theo cách thông thường đó là làm thịt mấy nhân vật chủ chốt quan trọng được, thậm chí hắn còn không rõ liệu thực lực của mình có đủ để làm việc đó hay không nữa.
Vậy nên hắn cần thông tin, rất nhiều thông tin là đằng khác, Triệu Thanh Thanh có tình báo nhưng không có lực lượng, trong khi đó thì hắn có lực lượng nhưng lại không có tình báo, kết hợp với nhau chẳng phải rất là hoàn mỹ hay sao.
“Bệ hạ, trước mắt chúng ta vẫn chưa có cách gì để có thể động chạm đến thế lực của Nhị Thân Vương, nhưng đâu phải chỉ có tấn công thì mới khiến kẻ địch bị tổn hại, chúng ta vẫn còn cách khác mà.” Tử Phong đột nhiên nở một nụ cười thần bí.
“Hả, cách gì?” Triệu Thanh Thanh ngẩn người ra hỏi.
“Nếu không thể suy yếu lực lượng của đối phương, vậy thì tìm cách để tăng cường thực lực của phe mình là được.
Hiện tại có bao nhiêu người mà bệ hạ có thể tin tưởng? Đúng hơn là có những người quan trọng nào toàn tâm toàn ý theo phe của ngài?”
Triệu Thanh Thanh ngay lập tức hiểu ý mà Tử Phong muốn nói là gì, nàng suy nghĩ một lát rồi nói
“Hoàng thất có tổng cộng mười bảy vị tộc lão, tuy không phải là những người mạnh mẽ nhất của gia tộc nhưng quyền lực của bọn họ không thể nghi ngờ có thể ảnh hưởng đến quyết sách của gia tộc, trong số đó thì có tám người theo phe của Nhị Thân Vương, năm người ở vị thế trung lập, còn lại bốn người là ủng hộ ta.
Nhưng trong bốn người đó cũng chỉ có hai vị tam trưởng lão và lục trưởng lão là thật tâm đi theo ta, hai người còn lại là thập tam trưởng lão và cửu trưởng lão bề ngoài đi theo ta nhưng trên thực tế thì không đáng tin, trông chờ vào hai người này đưa ra trợ lực thực tế cho ta là không có khả năng.”
Lông mày của Tử Phong hơi giật nhẹ một cái nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường, hai người đối đầu với tám người, Triệu Thanh Thanh rơi vào thế hạ phong thấy rõ mà vẫn có thể duy trì cục diện bất bại cho đến hiện nay, không thể không thừa nhận năng lực của nữ nhân này tuyệt đối không đơn giản.
Cơ mà điều đó cũng chứng tỏ tiềm năng của nàng là rất lớn, xứng đáng cho Tử Phong đầu tư một phen.
“Thực lực của hai người đó ra sao?” Tử Phong hỏi.
“Tam trưởng lão tu vi Thánh Tôn cao giai dỉnh phong, là một trong những cường giả Thánh Tôn trẻ tuổi nhất của Triệu gia ta, có cơ hội rất lớn đột phá Thánh Quân, chỉ là cho đến giờ vẫn chưa có cơ hội để đột phá, vẫn thường xuyên phải bế quan tu luyện.
Lục trưởng lão tu vi mạnh hơn nhiều, là một Thánh Quân cao giai sơ đoạn, về mặt thực lực có thể bài danh thứ ba trong số các tộc lão, chỉ là ngài ấy năm xưa tranh đấu với cừu nhân bị nội thương nghiêm trọng, tuy không đến mức mất mạng nhưng căn cơ đã bị hao tổn, cả đời không còn cơ hội tiến giai nữa, gia tộc cũng đã thử qua nhiều cách nhưng đều vô vọng.”
Thánh Quân cao giai sơ đoạn mà chỉ có thể bài danh thứ ba trong số các tộc lão, mà các tộc lão vốn không phải là chiến lực mạnh mẽ nhất của Triệu gia, không thể không nói thực lực của gia tộc này đúng là cường hãn vô cùng, Lăng Hư Cung là thế lực đỉnh tiêm so sánh với Triệu gia vẫn còn thấp hơn rất nhiều.
“Hừm….để ta đoán nhé, hai vị trưởng lão có thực lực đứng thứ nhất và thứ nhì đều thuộc phe trung lập đúng không?”
“Sao ngài lại biết chuyện này?” Triệu Thanh Thanh có phần ngạc nhiên nói.
Tử Phong âm thầm thở dài một tiếng, việc này khó để đoán hay sao, nếu hai người đứng thứ nhất và thứ hai về phe của Nhị Thân Vương thì Triệu Thanh Thanh đã thua từ đời tám kiếp nào rồi, làm gì có chuyện nàng còn có thể giữ vững trận thế như hiện tại, xem ra nhờ có vị lục trưởng lão này khiến đám người Nhị Thân Vương kiêng kỵ nên mới có thể để yên cho Triệu Thanh Thanh phát triển tới tận bây giờ, nhưng mà hẳn là bọn chúng cũng dần mất đi kiên nhẫn rồi, bằng chứng chính là bọn chúng đã dám nghĩ đến việc ra tay ám toán Triệu Thanh Thanh.
Tình hình đúng là tồi tệ nhưng không hẳn là hỏng bét như Tử Phong tưởng tượng, chỉ một Thánh Quân cao giai sơ đoạn đã có thể chấn nhiếp tám vị tộc lão phe đối địch, chứng tỏ thực lực của bọn họ cũng không quá mức mạnh mẽ, nếu mọi thứ diễn biến theo chiều hướng xấu thì hắn cũng có thể dùng cách cực đoan nhất đó là âm thầm bóp chết cả tám tên tộc lão kia, để xem không có mấy người này thì Nhị Thân Vương có thể làm nên trò trống gì.
“Bệ hạ nói rằng tam trưởng lão đang cố gắng xung kích cảnh giới Thánh Quân đúng không, tỉ lệ thành công có cao hay