“Rắc….rắc…”
Lớp giáp đen trên người Tử Phong xuất hiện từng đạo vết nứt sau đó vỡ tan thành từng mảnh, để lộ cơ thể bên trong của hắn.
Lúc này Tử Phong chỉ còn cái quần hơi chút tả tơi ở bên dưới, phần thân trên để trần, khắp người là vô số phù văn uốn lượn như những hình xăm tràn ngập trên da thịt, ở giữa ngực hắn là một viên ngọc màu tím nhỏ cỡ đồng xu, da thịt của hắn xung quanh viên ngọc đó tím tái lại rồi xuất hiện hàng loạt vết rạn trông cực kỳ ghê người.
Trông thấy Tử Phong đã nhắm mắt lại, Triệu Thanh Thanh và Triệu Yển Nhạn lúc này mới dám lại gần.
Mặc dù cả hai đều bị thương nặng nhưng cũng không đến mức thương gân động cốt, di chuyển bình thường vẫn làm được, Triệu Thanh Thanh thì còn đỡ, dù sao lúc trước cũng đã từng nhìn thấy cơ thể trần của Tử Phong lúc hắn còn đang bán khỏa thân giả dạng dã nhân rồi, cơ mà lúc này nàng vẫn có chút xấu hổ, khuôn mặt nóng lên một cách lợi hại, ánh mắt tận lực không nhìn vào thân ảnh trước mặt, nhưng vẫn không tự chủ được mà đảo mắt qua lại mấy lần.
Trong khi đó thì Triệu Yển Nhạn hoàn toàn không thèm để ý tới mặt mũi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tử Phong liếc ngang ngó dọc không ngừng.
Tử Phong không cần mở mắt cũng có thể thấy được ánh mắt rực lửa của Triệu Yển Nhạn quét qua quét lại trên người mình, hắn ngạc nhiên không biết tiểu nha đầu này nghĩ cái gì mà nhìn hắn không chớp mắt đến thế, ngẫu nhiên quay đầu sang hướng về phía nàng.
Mặc dù Tử Phong lúc này đã thu liễm toàn bộ khí tức cũng như là lệ khí của bản thân nhưng Triệu Yển Nhạn vẫn cảm thấy toàn thân ớn lạnh, không tự chủ được lùi về phía sau một bước, rõ ràng nam tử kia đang nhắm mắt mà nàng lại có cảm tưởng như là xung quanh mình xuất hiện hàng ngàn cặp mắt đang dõi theo mình, bất kể bí mật gì cũng bị nhìn thấu.
Trên thực tế Triệu Yển Nhạn có một bí mật động trời mà nàng tuyệt đối không dám nói ra cho bất kỳ ai biết, nàng thà rằng chết cũng mang theo bí mật này xuống mồ cùng với mình còn hơn là để lộ ra.
Triệu Yển Nhạn nguyên bản không phải là cái gì thiên tài yêu nghiệt trưởng thành trước tuổi, bởi vì vốn cơ thể nàng chỉ là một tiểu cô nương 7 tuổi, nhưng tâm trí của nàng lại là một người trưởng thành hoàn chỉnh, nàng là người xuyên việt.
Thực ra nói nàng là người xuyên việt cũng không hoàn toàn đúng, bởi vì không như Tử Phong xuyên việt trọng sinh vào một cơ thể có sẵn ở Huyền Linh đại lục, nàng giống như là đầu thai chuyển thế nhưng vẫn giữ lại được ký ức và ý thức tiền kiếp của bản thân.
Kiếp trước Triệu Yển Nhạn sống ở trong một xã hội pháp trị hòa bình trên Trái Đất, bản thân là cử nhân tốt nghiệp đại học chính quy, đã ra đời đi làm được vài năm, có thể được coi như là một nữ nhân bình thường không thể bình thường hơn được nữa.
Sau khi gặp tai nạn giao thông thì nàng mất mạng, sau đó đầu thai chuyển thế đến Huyền Linh đại lục.
Vốn là người trẻ tuổi, Triệu Yển Nhạn kiếp trước cũng hay lên mạng đọc mấy bộ tiểu thuyết giải trí, hơn nữa thể loại yêu thích của nàng là trinh thám và ngôn tình cung đấu.
Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng nàng vốn tốt nghiệp đại học chuyên ngành tâm lý học, Triệu Yển Nhạn cảm thấy những bộ tiểu thuyết đấu trí kiểu như vậy rất là hợp khẩu vị của mình, nàng thường xuyên đặt bản thân vào vị trí nhân vật trong tiểu thuyết mà suy diễn, sử dụng tài năng của mình để đoán trước được diễn biến của truyện, và những dự đoán của nàng cũng có xác suất trở thành sự thực rất lớn, đó là niềm tự hào nho nhỏ của nàng.
Triệu Yển Nhạn đã nhiều lần mong ước bản thân trở thành nhân vật trong tiểu thuyết, nàng cho rằng với tài trí cùng kiến thức của mình thì những khó khăn vướng mắc nàng thường thấy trong tiểu thuyết chỉ là chuyện vặt.
Cầu được ước thấy, sau tai nạn thảm khốc đó thì nàng đã trở thành Triệu Yển Nhạn, muội muội của Triệu Thanh Thanh.
Cũng phải công nhận là bối cảnh của Huyền Linh đại lục không khác gì với thời phong kiến cổ đại phương đông ở Trái Đất, Triệu Yển Nhạn khi biết được thân phận của mình thì đã có suy nghĩ rằng cuối cùng thời của mình đã đến, với năng lực của bản thân thì còn sợ gì nữa.
Cơ mà rất nhanh nàng liền vỡ mộng, đúng là thế giới này có phần giống như thời phong kiến cổ đại phương đông nàng từng biết, nhưng ở đây lại xuất hiện nhân tố mất cân bằng đó là võ giả.
Trong những tiểu thuyết nàng từng đọc, có không ít cao thủ võ lâm mang trong mình thần công tuyệt thế, lấy sức một người địch lại hàng chục cao thủ khác, nhưng so sánh với võ giả ở Huyền Linh đại lục thì chỉ như cặn bã.
Võ giả Vương cấp một chưởng đập bay tường thành, võ giả Tôn cấp vỗ tay một cái giết chết hàng ngàn binh sĩ phàm nhân, Thánh Giai cường giả phi thiên độn địa, lật tay làm mưa ngửa tay làm mây, đó là còn chưa kể đến những siêu cấp đại lão Thiên Tôn hay Linh Đế có thể san bằng cả đại lục thành bình địa, ở nơi này trí lực cũng là một loại vũ khí, nhưng so sánh với vũ lực thì không cùng một đẳng cấp.
Triệu Yển Nhạn tự biết cân lượng của bản thân, kêu nàng vận dụng trí óc còn được, chứ bảo nàng đi đánh nhau thì thà nàng trực tiếp đầu hàng còn hơn, không phải nàng không có cốt khí, mà một nữ nhân sống ở thế kỷ 21 văn minh học hành đàng hoàng ai lại biến thái tới mức chém người không ghê tay, ít nhất nàng không làm được.
Nhận ra tình cảnh của bản thân, Triệu Yển Nhạn không tự chủ được nhớ tới mấy bộ tiểu thuyết cung đấu, nàng biết được vị trí hiện tại của bản thân rất có thể sẽ là cái gai trong lòng vị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ Triệu Thanh Thanh, vậy nên mới có cố sự Triệu Yển Nhạn ngu ngốc đến tận bốn tuổi vẫn không biết đi không biết nói, nàng tận lực giảm giá trị của bản thân xuống đến mức thấp nhất, chỉ cầu một cuộc sống bình yên chứ không mong gì khác.
Chuyện sau đó thì không cần phải giải thích nhiều nữa, Triệu Thanh Thanh phát hiện ra sự tồn tại của “thiên tài yêu nghiệt” Triệu Yển Nhạn, sau khi đạt được sự tin tưởng từ nhau thì cả hai bắt đầu phối hợp một ngoài sáng một trong tối chủ trì đại cục.
Không thể không nói Triệu Yển Nhạn thật sự may mắn, nếu là người khác thì có lẽ đã trực tiếp làm thịt nàng khi phát hiện ra bí mật đó, cũng may Triệu Thanh Thanh không có suy nghĩ cực đoan đến như vậy.
Ý thức của một nữ nhân trưởng thành kẹt trong hình hài của một tiểu cô nương 7 tuổi, khó trách được tại sao Triệu Yển Nhạn lại có biểu hiện không hợp với tuổi tác của mình như thế, cơ mà buồn cười ở chỗ đó là, nàng hiện tại đang dùng ánh mắt của một nữ nhân trưởng thành mà đánh giá Tử Phong.
Khuôn mặt anh tuấn điển trai đến rối tinh rối mù, từng đường nét góc cạnh trên gương mặt vô cùng nam tính nhưng lại không có cảm giác quá cứng nhắc mạnh mẽ, thay vào đó là một sự hài hòa giữa sự mềm mại và sự nam tính rất hoàn hảo.
Mái tóc dài bạc trắng buông lỏng đằng sau lại càng thêm tô điểm cho ngoại hình của Tử Phong, khiến cho hắn ngoại trừ vẻ anh tuấn thông thường thì còn mang theo chút tà dị khó nói.
Cơ thể của hắn thì…..chà, Triệu Yển Nhạn đảm bảo hai kiếp làm người của mình chưa từng nhìn thấy một cơ thể nam giới nào lại hoàn hảo như thế này, cơ thể cao lớn nhưng không quá thô, khung xương rộng rãi nhưng lại không quá khổ, từng thớ cơ bắp trải dài khắp người tràn ngập vẻ dã tính nhưng lại không khiến người đối diện phải ngộp thở, mọi thứ đều có một tỉ lệ vừa phải hoàn mỹ không tì vết.
Hơn nữa……ánh mắt của nàng nhìn vào một hàng dài cơ bụng đến tận tám múi của Tử Phong mà khóe miệng không khỏi chảy nước miếng, con mẹ nó người này ở kiếp trước của nàng mà gia nhập ngành giải trí thì tuyệt đối ăn đứt các thể loại minh tinh người mẫu ca sĩ các kiểu, số lượng fan hâm mộ nữ phải kéo dài từ bắc cực đến tận nam cực mất.
Điểm bất thường duy nhất đó là trên người hắn xuất hiện những phù văn uốn lượn như hình xăm trải dọc khắp cơ thể, cơ mà lại không khiến hắn trở nên kì dị, ngược lại khiến hình ảnh của hắn mang theo tà khí ngập trời, đối với nữ nhân mà nói là điểm hấp dẫn chí mạng.
Tử Phong cảm nhận thấy ánh mắt của Triệu Yển Nhạn nhìn mình càng ngày càng có chút…..mê đắm, hắn không khỏi thầm kêu khổ, biết rằng trẻ con ở Huyền Linh đại lục trưởng thành sớm, nha đầu này lại còn là dạng thiên tài yêu nghiệt lớn sớm trước tuổi, hơn nữa trẻ nhỏ trong hoàng thất còn trưởng thành sớm hơn nữa, nhưng bị một tiểu la lỵ nhìn mình bằng con mắt nóng rực như thế cũng khiến hắn ăn không tiêu, trời đất chứng giám nếu vị công chúa này chỉ cần lộ ra một chút ý định tán tỉnh là hắn sẽ ngay lập tức tránh xa mười vạn tám ngàn dặm, hắn không kiêng nữ sắc nhưng không có hứng thú với la lỵ a.
Linh lực trong người Tử Phong tràn ra bên ngoài, nhanh chóng hóa thành từng làn hắc khí bao bọc lấy cơ thể hắn, tạo thành một bộ bạch y bồng bềnh hoàn chỉnh che đi cơ thể của hắn, đưa hắn trở lại với hình ảnh bạch y nam tử soái khí không nhiễm bụi trần.
Lúc trước Triệu Thanh Thanh đã nhìn thấy cảnh này một lần nên cũng không quá mức ngạc nhiên, nhưng Triệu Yển Nhạn thì thực sự bất ngờ, để phục vụ cho cuộc sống mai sau của mình, nàng đã trau dồi kiến thức của bản thân mình với hàng vạn cuốn thư tịch, nàng thật sự chưa từng nghe qua loại bí thuật tạo y phục như thế này cả.
Trên thực tế loại bí thuật này vốn vô cùng phổ biến với hóa hình yêu thú, trong đống thư tịch nàng từng đọc cũng có ghi chép qua, nàng không phải là quên, mà chỉ là nàng thật sự không thể liên tưởng đến nam nhân trước mặt lại thực ra không phải là con người, có bất ngờ cũng phải.
“Nguyệt tiền bối, những hộ vệ kia đâu cả rồi, chẳng lẽ....??” Triệu Thanh Thanh đưa mắt nhìn xung quanh không thấy đám hộ vệ Triệu gia bị bất tỉnh lúc trước, nàng có chút lo lắng mà bỏ lửng câu hỏi, chỉ sợ bọn họ vừa rồi đã bị cuốn vào trong nhất kiếm kinh thiên kia, đến cả Thiên Tôn cường giả của Thái Diễn Thánh Địa cũng trực tiếp bốc hơi thì mấy tên Thánh Tôn Thánh Quân đó may ra còn lại vài hạt bụi.
“Yên tâm, bọn hắn không chết đâu.” Tử Phong hiểu ý của Triệu Thanh Thanh, tà áo sau lưng đột nhiên động đậy, lớp vải màu trắng nhanh chóng bị nhuộm thành một màu đen sau đó giãn ra trải dài khắp mặt đất, lớp màu đen lúc này giống như một dải bùn lầy nhơ nhớp quấn chặt lấy nhau, liên tục động đậy giống như là một sinh vật sống trông cực kỳ quỷ dị.
Triệu Yển Nhạn trông thấy bóng tối tràn ra tới tân chỗ mình đang đứng liền nhảy dựng lên, trực tiếp phắt một tiếng leo lên trên lưng Triệu Thanh Thanh, thiếu chút nữa khiến cả hai cùng ngã nhào xuống mặt đất.
Bóng đen trên mặt đất bành trướng cũng nhanh mà rút đi cũng nhanh chẳng kém, nó chỉ xuất hiện trong giây lát sau đó lại quay trở về với Tử Phong, để lại một đống thân ảnh bất tỉnh nằm lăn lóc khắp mặt đất, tất cả đều là những hộ vệ Triệu gia ban