Cục cảnh sát thành phố Trung Hải đã thành một đám hỗn loạn.
Trong tòa nhà thương mại Đông Phương, một bọn cướp có vũ trang sả súng liên hoàn không chút sợ hãi.
Tòa nhà thương mại Đông Phương là trung tâm cao cấp nổi tiếng ở Trung Hải vốn nằm ở khu trung tâm thành phố nên bọn cướp sả súng lộ liễu như vậy, đương nhiên người đi đường đã sớm báo cảnh sát.
Khi vừa nhận được điện thoại báo án, viên cảnh sát đang làm nhiệm vụ tại cục cảnh sát thành phố Trung Hải còn nghĩ rằng một người dân nhàn rỗi nào đó đang đùa với anh ta nên không để tâm đến vấn đề này.
Thực tế cũng không thể trách viên cảnh sát trực ban sơ suất mà thực sự chuyện này rất khó tin.
Hoa Hạ không giống nước ngoài, tình hình chính trị trong nước trước giờ đều rất ổn định, lại cấm sử dụng súng, Trung Hải lại là thành phố mang tầm quốc tế của Hoa Hạ nên trị an càng không phải bàn.
Đột nhiên nhận được tin tức có cướp xông vào tòa nhà thương mại Đông Phương, chắc chắn khó lòng khiến người ta tin ngay được.
Tuy nhiên sự thật là sự thật. Mà sự thật cuối cùng cũng bị lộ ra.
Một cuộc gọi báo án còn có thể coi là trò đùa quái ác của một người dân nhàn rỗi nào đó nhưng nhiều cuộc gọi tới liên tục, thậm chí cảnh sát tuần tra cũng gọi tới báo cáo tình hình thì lại khác.
Cục cảnh sát Trung Hải vỡ trận trong phút chốc!
Anh cảnh sát nhận được cuộc gọi đầu tiên lại càng sững sờ!
“Còn đực ra đấy làm gì, mau chóng huy động người cho ông, huy động toàn bộ lực lượng nhất có thể! Để đám cướp này chạy thoát thì mẹ kiếp, mấy người cũng khỏi đi làm nữa!”
Đây là câu nói cuối cùng cục trưởng cục cảnh sát Trung Hải dồn hết sức lực hét ra sau khi bị lãnh đạo thành phố gọi đi.
Thời Nhiếp Trí Viễn còn trẻ đi lính cũng từng nổi tiếng vì tính tình nóng nảy. Nhưng từ khi chuyển công tác về đây, càng có tuổi và địa vị, Nhiếp Trí Viễn đã rất ít khi mất bình tĩnh.
Gần sáu mươi tuổi, sắp đến lúc nghỉ ngơi an hưởng tuổi già vậy mà lại xảy ra chuyện này.
Ban ngày ban mặt xảy ra chuyện đám cướp có vũ trang sả súng, giết người như vậy nếu không xử lý tốt thì mất mũ ô sa chỉ là chuyện nhỏ mà e rằng những năm tuổi già này của ông càng không trông mong gì được.
“Lập tức phong tỏa tất cả các khu vực nằm trong phạm vi hai nghìn mét của tòa nhà thương mại Đông Phương, nghiêm cấm xe cộ và người qua lại! Thông báo cho các lực lượng cảnh sát tuần tra xung quanh tòa nhà thương mại Đông Phương buộc phải bao vây nơi này trong thời gian nhanh nhất. Điều động tất cả cảnh sát tinh nhuệ trong các tiểu khu, nói với bọn họ, tôi không cần biết họ đang làm gì, nếu trong vòng hai tiếng không tới tòa nhà thương mại Đông Phương thì bảo bọn họ cút khỏi đội cảnh sát cho tôi!”
Sau khi cục trưởng Nhiếp Trí Viễn rời khỏi, phó cục trưởng Tạ Tụng Khánh thay thế ông bắt tay sắp xếp công tác chi viện.
Khách hàng mua sắm trong Đông Phương, tòa nhà thương mại cao cấp có tiếng ở Trung Hải không giàu có cũng lắm tiền nhiều của, điều này Tạ Tụng Khánh đương nhiên biết rõ.
Vậy mà hiện tại, một bọn cướp có vũ khí đã xông vào đánh cướp, còn tạm thời khống chế cả tòa nhà thương mại .
Vừa nghĩ tới đây, ngay cả Tạ Tụng Khánh, người từng có nhiều năm rèn rũa, liều mạng chốn quan trường cũng không khỏi hoảng hốt.
Bây giờ ngoài mặt Tạ Tụng Khánh trấn tĩnh điềm đạm nhưng thực ra đang cố gắng gượng để sắp xếp công việc.
Sau khi đã tổ chức xong xuôi và nhiều lần xác nhận xác không có sai xót gì với những cảnh sát đứng bên cạnh, Tạ Tụng Khánh liền lái xe lao tới tòa nhà thương mại Đông Phương!
……….
Tòa nhà thương mại Đông Phương nhộn nhịp phồn hoa ngày thường giờ đây đã bị bao phủ bởi mùi máu tanh và nỗi sợ hãi. Bên ngoài, bị bao vây bởi một lượng lớn cảnh sát.
Tạ Tụng Khánh được Nhiếp Trí Viễn ủy quyền đã khẩn trương triển khai lực lượng cảnh sát đông đảo trong thời gian ngắn, phong tỏa