“Thưa anh, anh không sao chứ?” Một giọng nữ trong trẻo vang lên bên tai anh.
Tư Lệ Đình cảm thấy cơ thể mình đang được ai đó giữ chặt, anh cúi đầu nhìn xuống người đó.
Đó là một cô gái có nụ cười rạng rỡ, đôi mắt như nước hồ trong vắt.
“Tôi không sao.
” Anh thờ ơ trả lời.
“Anh uống như vậy rồi mà còn nói không sao? Tôi đi mua thuốc giải rượu cho anh, anh ở đây chờ tôi, đừng rời đi nhé.
”
Tư Lệ Đình nhìn xuống thấy huy hiệu tên Tô Cẩm Khê của cô.
Đương nhiên anh sẽ không đợi cô quay lại, còn chưa uống rượu xong, anh phải uống tiếp.
Đó chỉ là một tình tiết mà anh tình cờ gặp phải, anh chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình sẽ gặp lại cô.
Thỉnh thoảng trong mơ, anh lại nghĩ đến khuôn mặt tươi cười ấm áp kia rơi vào lòng anh như ánh mặt trời ám áp.
Cho đến ngày hôm đó, Lâm Quân gọi điện thoại cho anh, “Cậu chủ, Đường Minh chuẩn bị kết hôn, ông cụ bảo anh buổi tối về nhà ăn cơm.
”
“Với ai2” Anh hỏi bâng quơ.
“Cô cả nhà họ Tô, hình như là Tô Cảm Khê.
”
Tô Cẩm Khê, không hiểu sao chỉ có ba chữ, trước mắt anh hiện lên gương mặt tươi cười ấy, người Đường Minh cưới là cô.
Từ lúc rời khỏi nhà họ Đường anh chưa từng quay về, vì cô anh mới quay về, “Được, tôi sẽ trở về sau khi xử lý xong chuyện tối nay.
”
Anh đến nhà họ Đường chỉ là muốn gặp lại cô, nào ngờ sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện như vậy.
Bây giò nghĩ lại anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, ánh mắt như thân liễu kia khiến anh nhớ tới mấy năm.
“Tô Tô, Tô Tô…”
Tư Lệ Đình từ trong giác ngủ tỉnh lại, Lâm Quân vội vàng đi tới bên giường, “Cậu chủ, cuối cùng anh cũng tỉnh lại.
”
“Tô Tô đâu?” Việc đầu tiên Tư Lệ Đình tỉnh lại là tìm kiếm bóng dáng của Tô Cẩm Khê.
“Cậu chủ, anh nên chuẩn bị tâm lý trước, chúng tôi đã tìm thấy cô Tô.
”
Tư Lệ Đình ngạc nhiên, “Thực sự, cô ấy đang ở đâu?”
“Cô Tô ở trong biển mấy ngày, khi chúng tôi trục vớt được cô ấy đã… sưng tấy.
”
“Trục vớt?” Tư Lệ Đình hoàn toàn tỉnh táo khỏi giấc mơ, trong đầu hiện lên một loạt chuyện như kết hôn, tai nạn xe, rơi xuống biển.
Đúng vậy, trước đó Cố Nam Thương đã nói anh ta và Tô Cảm Khê rơi xuống biển, nhưng cuối cùng anh ta không có cơ hội cứu sống Tô Cẩm Khê.
Bây giờ ngay cả cái xác cũng đã tìm thấy, Tư Lệ Đình bi thương.
“Tìm thấy… Tô Tô.
”
“Vâng, hiện tại đang ở nhà tang lễ, anh