"Chủ tử chúng ta coi trọng ngươi là phúc khí ngươi tu luyện mấy đời.
Nếu làm cho chủ tử chúng ta vui vẻ, bảo đảm ngươi sau này ăn sung mặc sướng.
Đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cho mặt mũi còn không biết xấu hổ." Người qua đường bên cạnh trốn rất xa, trong lòng tuy rằng đáng tiếc khó chịu, nhưng bởi vì sợ đắc tội Lâm gia, không ai dám đi lên ngăn cản.
Thật đúng là cưỡng đoạt dân nam! Lâm Uyên nhịn xuống xúc động muốn đỡ trán, "Thả hắn ra." Sau đó đi vào quán trà bên cạnh.
Các gia đinh hai mặt nhìn nhau, chần chờ thả người, sau đó vội vàng đuổi theo Lâm Uyên.
Lâm Uyên nhắm mắt sửa sang lại trí nhớ, thế nhưng lại đến thế giới ca nhi.
Mà hắn là một thiếu gia bao cỏ ăn chơi trác tang, háo sắc thành tánh, khi nam bá ca nhi không chuyện ác nào không làm!
Dương Thành có tứ đại gia tộc, Lâm Uyên ở Lâm gia, nhân vật chính thụ ở Tễ gia cũng đều là một trong tứ đại gia tộc, thú vị chính là nhân vật chính này còn là trọng sinh.
Lâm Uyên còn chưa nghĩ ra phải làm sao gặp Tễ Nguyệt, liền nhận thấy bên người truyền đến một cỗ ánh mắt căm phẫn cừu hận.
Lâm Uyên nhìn qua, liền nhìn thấy một tiểu thiếu niên, ánh lửa trong mắt rực rỡ lấp lánh, tôn lên gương mặt nhỏ nhắn thanh tú đến rực rỡ chói mắt.
Có chút ý tứ!
Con vợ lẽ Tễ gia, Tễ Ngôn, ở kiếp trước rất không nổi bật.
Tễ gia đích ca nhi Tễ Nguyệt dung mạo vô song, giàu tài tình, ở Tễ phủ nhận hết sủng ái.
Ở bên ngoài cũng có đông đảo người ái mộ, người cầu thân xua như xua vịt, Tễ gia thiên chọn vạn tuyển, đồng ý đích công tử Tề Thạc của Tề gia cầu thân.
Tễ Nguyệt vạn phần ghét bỏ, trăm phương nghìn kế không muốn, cùng gia chủ làm nũng không gả, còn cùng Tễ Ngôn oán giận.
Tề Thạc dung mạo tuấn lãng, ôn nhu nhiều vàng, văn võ song toàn, là đối tượng được rất nhiều ca nhi chưa gả mơ ước, cũng là người trong lòng của Tễ Ngôn.
Tễ Ngôn trong lòng chua xót, còn không thể không cố gắng cười vui vẻ khuyên nhủ Tễ Nguyệt đang mất hứng.
Tễ Nguyệt được sủng ái thập phần kiêu căng tùy hứng, chịu không nổi một tia ủy khuất.
Ngày thành thân, Tễ Nguyệt ý đồ đào hôn, tuy rằng không thành công, nhưng cũng náo loạn đến hai phủ gà chó không yên, trong hôn lễ người ngã ngựa đổ.
Tề Thạc đối với Tễ Nguyệt thập phần si tình, sau khi thành thân dù Tễ Nguyệt có các loại tùy hứng cáu kỉnh, Tề Thạc vẫn mọi cách sủng nịch, dung túng.
Bởi vì Tễ Ngôn tận lực lấy lòng, Tễ Nguyệt cùng Tễ Ngôn quan hệ không tồi, cho nên Tễ Nguyệt thường xuyên mời Tễ Ngôn đến Tề phủ chơi.
Mỗi lần nói chuyện lơ đãng nhìn thấy, trong lòng đều là ghen tị lại ảm đạm.
Gã cầu không được Tễ Nguyệt được hạnh phúc lại vứt bỏ như vậy, không chút quý trọng.
Nếu là gã, nếu là gã, khẳng định sẽ không giống như Tễ Nguyệt không biết tốt xấu.
Trong một lần Tề Thạc vì Tễ Nguyệt lãnh đạm nhụt chí mượn rượu giải sầu, bị Tễ Ngôn đụng phải.
Lý trí nói cho Tễ Ngôn, gã hiện tại nên rời đi, nhưng trong lòng tràn đầy ái mộ khiến gã không chịu nghe theo lý trí, chậm rãi tới gần Tề Thạc uống say.
Tề Thạc mơ mơ màng màng cho rằng là Tễ Nguyệt, mừng rỡ như điên, ôm Tễ Ngôn, mà Tễ Ngôn không có đẩy hắn ra, càng làm cho hắn thụ sủng nhược kinh, nói năng lộn xộn bày tỏ tình yêu, lúc muốn hôn môi thì phát hiện ra không đúng, sau khi đẩy người ra chật vật chạy trối chết.
Sau đó Tề Thạc vạn phần chán ghét Tễ Ngôn, lại bởi vì Tễ Nguyệt, không cách nào đối với Tễ Ngôn làm cái gì, lại không thể nói việc này với Tễ Nguyệt, nếu không Tễ Nguyệt nhất định sẽ càng chán ghét hắn cũng sẽ không tin lời hắn nói.
Ở trong lòng Tễ Nguyệt, địa vị phu quân như hắn khẳng định không bằng thứ đệ Tễ Ngôn này.
Về sau Tễ Nguyệt bị Tề Thạc thâm tình đả động, dần dần động tâm, hai người cuối cùng hạnh phúc mỹ mãn sống cùng một chỗ, Tề Thạc đến già cũng không có vi phạm lời hứa lúc trước, chỉ cưới một mình Tễ Nguyệt, chuyên sủng cả đời.
Mà Tễ Ngôn lại bị gả cho một giá áo túi cơm hảo sắc thành tánh, chơi bời lêu lổng này làm phu hầu, hắn yêu thích mỹ nhân, thích nhanh đi cũng nhanh, thấy đẹp liền mạnh mẽ mang vào phủ, hậu viện không có danh phận đếm không hết.
Hậu viện tranh đấu không ngừng, tên ăn chơi trác tang này cũng mặc kệ âm mưu quỷ kế giữa các ca nhi, chỉ lo hưởng thụ, căn bản không trông cậy vào được.
Tễ Ngôn nói vài lần, chịu hết tra tấn, nhưng tâm cơ cùng tâm trí lại xưa đâu bằng nay.
Ở hậu viện cũng dần dần có một chỗ đứng, cùng cuộc sống nước sôi lửa bỏng của gã đối lập rõ ràng chính là Tễ Nguyệt, Tề Thạc lại vì Tễ Nguyệt làm chuyện chấn động gì, sủng phu sủng đến cơ hồ làm cho tất cả ca nhi hâm mộ đỏ mắt.
Tễ Ngôn trước khi chết thập phần không cam lòng, lại không nghĩ tới vừa mở mắt lại trở về thời niên thiếu.
Mà lần này, điển hình là chuyện xưa của con vợ lẽ trọng sinh nghịch tập.
Vạch trần bộ mặt âm u của con vợ cả ngụy bạch liên, làm cho ngụy bạch liên mất đi sủng ái của gia chủ, làm cho người hâm mộ kiếp trước đều chán ghét ghét bỏ, sau đó lại thiết kế đem người gả cho hố lửa kiếp trước, cái tên háo sắc ăn chơi trác táng Lâm Uyên.
Mà Tễ Ngôn một bên lấy tư thái cao lãnh thanh cao hoạt động trong giới quý thiếu gia, lãnh tâm lãnh tình, lại tỏ ra khinh thường và chán ghét Tề Thạc rất được hoan nghênh, điều này ngược lại khiến cho Tề Thạc chú ý, khiến Tề Thạc vì gã si mê, Tễ Ngôn lại nhớ rõ thù kiếp trước, muốn ngược Tề Thạc một phen, làm cho Tề Thạc nếm thử tư vị cầu mà không được, sau đó hai người ở cùng một chỗ.
Lâm Uyên nhìn Tễ Ngôn vài lần, trong lòng rất tò mò cái loại khí tức tang thương lại ngây ngô này rốt cuộc là khí tức gì.
Nhìn nửa ngày cũng không nhìn ra nguyên nhân.
Ngược lại làm cho sắc mặt Tễ Ngôn trắng bệch, cố gắng chống đỡ trấn định, chọc cho nam nhân đồng hành đau lòng không thôi, hơi nghiêng người ngăn trở Tễ Ngôn, tàn khốc trừng mắt nhìn Lâm Uyên.
Hiển nhiên là cho rằng Lâm Uyên lại tái phát bệnh cũ, coi trọng mỹ sắc của Tễ Ngôn.
Chó săn bên cạnh Lâm Uyên rất phẫn hận, nịnh nọt cúi đầu hỏi: "Gia, có cần giáo huấn bọn họ hay không?"
"Không cần." Qua vài ngày chính là ngày đám thiếu gia công tử tụ hội, hắn muốn nhìn xem, Tễ Nguyệt bị người trọng sinh cướp đi số mệnh có bao nhiêu đáng thương.
Lâm Uyên cũng không sốt ruột, hiện giờ Tễ Ngôn vừa mới sống lại không lâu, thủ đoạn trả thù Tễ Nguyệt còn chưa dùng ra, bất quá là ngoài miệng châm ngòi vài câu, âm thầm tản mát một chút lời đồn đãi mà thôi, hắn cũng không cần lo lắng Tễ Nguyệt chịu thiệt.
Chỉ là lần này, phải theo đuổi thật tốt mới được!
Không đề cập tới