Mẹ !! Mẹ định để con cùng với một người đàn ông xa lạ ngủ cùng một phòng sao ???
Hạ Sở thầm gào hét điên cuồng trong lòng, nhưng nửa chữ cũng không cách nào nói ra được
Giang Hành Mặc đối với cô, như thế nào đi chăng nữa cũng là người xa lạ, cũng là chồng trên danh nghĩa của cô, vợ chồng hai người về nhà ba mẹ, đương nhiên là hai người phải ngủ chung một phòng rồi
Mẹ cô suy nghĩ cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng chính cô lại cảm thấy cái này một vấn đề rất nghiêm trọng ấy
Xong xong, vậy phải làm sao bây giờ ?? Lời này đã ra miệng chính là tát nước ra ngoài, làm sao có thể thu hồi lại được chứ ??
Mẹ Hạ mỹ tư đi tìm ga giường mới, trán Hạ Sở đều muốn đổ mồ hôi, cô nói "Con... con... nhóm..."
Mẹ Hạ nhìn về phía cô "Sao thế ??"
Hạ Sở "..."
Mẹ Hạ hiểu lầm, mười phần bà khéo hiểu lòng người "Các con bận rộn thì trở về nhà đi" Ngoài miệng nói như vậy, trong mắt thì cố nén sự thất vọng
Hạ Sở há mồm, liền biến thành là "Không có ạ"
Nói xong lời này, Hạ Sở thật sự muốn khóc, cô thế mà cùng một cái bánh chưng tra nam hư hư thực thực này cùng giường chung gối!! Vẫn là bị mẹ ruột tác hợp cho !! Thật sự muốn khóc đi mất
Vạn vạn không nghĩ tới, Giang Hành Mặc lại giúp Hạ Sở một cái, anh dùng giọng êm tai nói "Con với Sở Sở gần đây không ngủ chung"
Hạ Sở sững sờ, không rõ lời này của anh là có ý gì. Đương nhiên anh nói chính là sự thật, hai người bọn đừng nói không ngủ chung, căn bản ngay cả mặt mũi cũng không gặp nhau. Nhưng vì cái gì mà nói ra lúc này, chẳng lẽ là muốn ngả bài với cha mẹ ?? Vì mẹ Hạ đang vui vẻ sao ?? Não Hạ Sở ngưng lại một chút
Hiển nhiên khắp phòng mỗi cô suy nghĩ khác người, mẹ Hạ nói "Cũng đúng, con bị thương thành ra thế này, ngủ chung sợ không thích hợp"
Giang Hành Mặc "Vâng, cô ấy sợ làm đau con" Nói xong, anh còn dùng cuống họng khàn khàn 'ôn nhu' nói "Kỳ thật thì con không sợ"
Ngụ ý chính là, con không sợ cô làm đau con, con càng muốn ngủ chung với cô, nhưng là cô lại không yên lòng, cho nên mới không thể không tách riêng ra mà ngủ - một người cứ thế diễn xuất vở kịch hai người ngọt ngào, quả là không tồi
Mẹ Hạ hiểu ý, ánh mắt tràn đầy ý cười "Đươc rồi, nhà có nhiều phòng, mẹ sắp xếp hai gian phòng kế sát nhau, Sở Sở cũng có thể tiện chăm sóc con"
Hạ Sở mặc dù bị Giang Hành Mặc làm cho nổi hết da gà, nhưng cũng thật tâm thật ý mà cảm ơn anh - nếu thật sự cùng anh ngủ chung một phòng, cô sợ mình không chịu nổi mà mở cửa sổ nhảy xuống, hoặc là đem anh đẩy tới cửa sổ
Mẹ Hạ đi tìm ga giường, Hạ Sở cũng đi theo giúp đỡ
Mẹ Hạ nói "Không cần con, mình mẹ làm vẫn được"
"Đâu có phiền phức gì" Cô muốn ở gần mẹ, như chim non về tổ, lưu luyến cánh chim của mẹ mình
Mẹ Hạ chỉ cảm thấy rất uất ức "Con hiện tại rất vất vả, những việc cặt này cũng đừng đụng tay vào"
Cũng không biết tại sao, nghe mẹ nói như vậy, Hạ Sở cảm giác một cỗ ghen tuông từ ngực vọt lên, muốn ép xuống cũng không được
"Mẹ..." Cô há miệng, giọng nói có chút thay đổi
Mẹ Hạ nhận ra, nhìn về phía cô "Sao thế ??"
Hạ Sở tranh thủ thời gian dừng cảm xúc, vòng quanh tay của bà nói "Chỉ là cảm thấy... nhớ mẹ"
Kỳ thật tách ra không có mấy ngày, nhưng trong lòng rất vắng vẻ, người nhà chính là càng nhớ nhung nhau thì càng không cách nào gặp nhau được
Mẹ Hạ vỗ tay cô nói "Con ấy, ra ngoài thì uy phong bất diệt, về nhà cũng chỉ là một tiểu cô nương"
Hạ Sở ngượng ngùng, nhưng ở nhà mẹ, lại có gì phải cố kỵ, cô quấn bà nói "Mẹ tối nay con cùng mẹ ngủ chung đi"
Mẹ Hạ cốc trán cô "Con cũng đã hai mươi tám, còn làm như mình mới bảy tám tuổi ??"
Hạ tổng chính là không cần mặt mũi, cô nói "Ngủ chung có thể cùng một chỗ nói chuyện nha"
Mẹ Hạ còn đang lo lắng con rể bánh chưng của mình "Hành Mặc thân thể không thoải mái, con ban đêm cũng phải ở gần bên thằng bé một chút, thường xuyên để ý, cũng chăm sóc nó thật tốt"
Hạ Sở vụng trộm chẹp miệng, thanh âm ngược lai rất nghiêm trang "Đâu cần phải gấp gáp, anh ấy cũng bồi hai người chơi mạt chược cả buổi chiều, còn có thể có chuyện gì sao ??"
"Con ấy" Mẹ lại nhắc nhở lại từ đầu "Hành Mặc đối với chúng ta tốt như vậy, là vì cái gì ?? Hai người bọn mẹ đã già còn có cái gì đáng giá để thằng bé để ý chứ ?? Còn không phải là bởi vì con sao ?? Nó coi trọng chúng ta, chính là trong lòng đặt con lên vị trí đầu tiên, con cũng nên đối xử nó thật tốt, hiểu không ??"
Hạ Sở liền giật mình, tâm tình hết sức phức tạp
Mẹ nói những lời này ra cô đều hiểu, nhưng càng hiểu thì càng không rõ
Giang Hành Mặc là đang làm cái gì vậy ?? Bọn họ không phải đều đang ở riêng sao ?? Không phải cả đời không qua lại với nhau nữa sao ?? Không phải đã sắp ly hôn sao ?? Anh hôm nay diễn ra một màn ra là có ý gì ??
Mà thêm nữa cha mẹ thật sự rất thích anh, không có chút hư tình giả ý nào, điều này nói rõ Giang Hành Mặc một mực trước mặt ba mẹ biểu hiện rất tốt
Cái này thật không hợp quy tắc của một tra nam
Hạ Sở nghĩ không ra
Mẹ Hạ lại cùng cô nói "Vợ chồng ở chung một chỗ không thể chỉ có một người nỗ lực, thằng bé đối với con tốt như vậy, con cũng phải đối tốt với nó, hiểu chưa ??"
Hạ Sở "..." Mẹ, anh ấy đối xử tốt không phải chỉ mình con, cả tiểu tam cũng có
Đương nhiên sự tình Điền Hân Lật mẹ cũng không thể nào biết được, loại tin tức vẫn chỉ là minh tinh truyền bá, không có triệt để lan rộng ra, câu hỏi buổi họp báo kia mới là một kíp nổ, nếu như không ngăn chặn, mới tính là chân chính công khai ra
Mẹ Hạ lại nói "Mẹ biết từ nhỏ con đã mạnh mẽ, nhưng đối với chồng mình thì không cần phải mạnh mẽ như vậy nữa, hai vợ chồng phải biết thương lượng, thông cảm cho nhau, các con là một thể, hiểu không ??"
Hạ Sở có một bụng lời nói nhưng cũng không có cách nào giải thích, chỉ có thể thấp giọng ậm ừ
Mẹ Hạ đến cùng là đau lòng con gái, lại khó gặp được bộ dạng tiểu nữ nhi của cô, trong lòng mềm nhũn, nhân tiện nói "Được thôi, mẹ đêm nay ngủ chung với con, chúng ta liền ngủ dưới lầu, con cũng thuận tiện lát chiếu cố Hành Mặc đi"
Hạ Sở trong lòng trợn mắt : Mới là không muốn chiếu cố anh ta
- Nói phải trái, nói ra lời này, chính là