Nằm mơ cũng không dám mơ xa vời như vậy, nhưng lúc này lại trở thành sự thật.
Đáy mắt Hạ Quý Thần dâng lên một mảng chua xót, trong vô thức anh quay đầu nhìn về nơi xa.
Phải mất hai giây để anh cố đè xuống tâm tình sóng cuộn trời gầm trong ngực mình, sau đó anh nhìn Quý Ức thêm lần nữa. Thay vì lên tiếng dứt khoát trả lời “Được” thì anh lại hỏi một câu: “Dạo này em khỏe không?”
Quý Ức chỉ nghe được năm chữ này cũng biết tiếp theo anh muốn nói gì, cho nên cô không đợi anh mở miệng đã giành lên tiếng trước: “Chúng ta cũng đừng nói dối nữa.”
Dạo này em khỏe không? Chúng ta cũng đừng nói dối nữa.
Đó là thuở thiếu thời khi lần đầu tiên anh và cô xảy ra mâu thuẫn, cô đã chủ động tìm anh để nói lời xin lỗi.
Sau này mỗi lần anh và cô cãi nhau hay không vui vẻ với nhau nữa, bất kể là anh chủ động tới tìm cô hay vẫn là cô chủ động đi tìm anh, lúc nào cũng sẽ mở miệng nói những lời này đầu tiên.
Những lời này giống như ám hiệu của anh và cô, chỉ cần vừa nói ra khỏi miệng, những mâu thuẫn lớn đều sẽ tan thành mây khói.
Anh và cô lẳng lặng mà nhìn nhau, anh biết đáy lòng của cô đang nghĩ những gì cũng như cô biết đáy lòng của anh đang nghĩ những gì.
Hai người họ cũng không nói gì nữa, chỉ nhìn nhau, khóe môi Quý Ức giương lên.
Hạ Quý Thần nhìn cô cười, khóe môi cũng cong lên theo rồi lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng mà đơn giản: “Xin chào, người bạn tốt nhất của tôi, Quý Ức!”
Nghe được câu này, Quý Ức cười lộ hàm răng: “Xin chào, người bạn tốt nhất của tôi, Hạ Quý Thần!”
Ánh mặt trời đến gần giữa trưa, rực rỡ và long lanh, chiếu lên vẻ mặt vô cùng tươi sáng của hai người.
Anh và cô vẫn đứng nguyên một chỗ nhìn nhau cười, nhưng đường như trong ánh mắt hai người lại ẩn chứa những giọt nước lấp lánh.
---
Hạ Quý Thần và Quý Ức “trở lại như trước đây”, trừ những lúc quay phim ra thì thời gian gặp mặt riêng tư càng ngày càng nhiều, thời gian nói chuyện trên trời dưới đất cũng càng ngày càng nhiều.
Trần Bạch thân là người ngoài cuộc cũng nhìn ra, gần đây tâm tình của Hạ Quý Thần trong khoảng thời gian này càng ngày càng tốt hơn. Thậm chí có nhiều lần, Trần Bạch phát hiện lúc đang làm việc hoặc đang họp, khóe môi của Hạ Quý Thần cũng chẳng biết tại sao lại thoáng nhếch lên.
Trước đây, Trần Bạch nằm mơ cũng mong mỏi "Boss" của mình có thể trở nên gần gũi hơn với mọi người, để cuộc sống hàng ngày của mình dễ dàng hơn. Bây giờ điều anh ta vẫn luôn trông mong cuối cùng đã thành hiện thực, nhưng anh ta cũng phát hiện ra rằng, chẳng những mình không được thoải mái mà trái lại càng mệt mỏi hơn.Truyện đư.ợc cập n.hật nhan.h nhất tại iread.v.nLà vì Hạ Quý Thần càng cưng chìu Quý Ức hơn, tưởng chừng như cưng chìu không có giới hạn vậy. Buổi sáng Trần Bạch phải sắp xếp bữa ăn cho Quý Ức, khi
Quý Ức quay xong phải chuẩn bị món ăn ngọt. Buổi trưa phải chăm chú trông chừng Quý Ức để người khác không làm phiền cô nghỉ trưa. Buổi chiều phải chuẩn bị trái cây cho Quý Ức. Ngay cả buổi tối khi còn quay phim, bất kỳ lúc nào cũng phải đuổi muỗi cho Quý Ức…
Thật vất vả mới xong việc, anh ta cho rằng rốt cuộc mình cũng có thể trở về phòng khách sạn nghỉ ngơi, kết quả là Hạ Quý Thần chỉ vì một từ “Đói” của Quý Ức liền bắt anh chạy đi mua thức ăn khuya.
Càng làm cho anh ta sụp đỗ hơn là, sau khi Hạ Quý Thần biết Quý Ức đến kỳ kinh nguyệt nhưng không chuẩn bị sẵn băng vệ sinh, cảm thấy đồ dùng cá nhân của cô không thích hợp để anh ta mua nếu người mua không phải là anh. Hạ Quý Thần nói sẽ tự đi mua nó nhưng anh sẽ không lái xe, vậy nên hết lần này tới lần khác đều đánh thức anh ta từ trong giấc mộng, bắt anh ta làm tài xế.
Trần Bạch tự cảm thấy cuộc sống của mình vô cùng đau khổ và áp bức, một ngày lại một ngày vượt qua.
Vào giữa tháng sáu, cuối cùng “Tam Thiên Si” cũng đã quay xong một cách tốt đẹp.
Vì vừa đúng lúc gặp được liên hoan phim Thượng Hải nên Wrap Party (*) tổ chức ở khách sạn Tinh Quang.
Ngoài diễn viên trong đoàn phim và nhân viên quan trọng ra, còn có một số nhà đầu tư cũng được mời đến tham gia.
Quý Ức đi cùng xe với Hạ Quý Thần từ Hoành Điếm đến Thượng Hải. Sau khi đến Tinh Quang, hai người đã lên lầu và trở về phòng của họ để thay đổi lễ phục.
Khi Quý Ức đến phòng tiệc ở lầu hai đã thấy Hạ Quý Thần mặc đồ vest màu đen bưng ly rượu, cả người tao nhã ung dung đứng trong đám người chào hỏi xã giao.
Có người bồi bàn nghênh đón Quý Ức, cô nở một nụ cười nhẹ và lấy một ly rượu từ cái khay anh ta đang cầm.
Cô đặt ly vào khóe miệng, mới vừa nhấp một hớp liền nhìn thấy Hạ Quý Thần ở xa xa vẫy vẫy tay với cô.
Quý Ức không nghĩ quá nhiều, chân mang giày cao gót thản nhiên đi về phía anh. Nhưng lúc cô sắp đi tới trước mặt anh, cô nhìn thấy một người mà mình không bao giờ muốn gặp lại…
***Chú thích:(*) Wrap Party: Hay còn gọi là tiệc mừng công. Chỉ bữa tiệc mừng đoàn phim hoàn thành xong các cảnh quay cuối cùng, chuẩn bị bước vào giai đoạn hậu kỳ.