Trước đây ở nước ngoài Vương Hi từng chơi đấm bốc, nhưng vẫn chưa từng đấm bốc ở trong nước, anh chưa gặp Phàm Gian, nhưng từng nghe đến danh tiếng của Phàm Gian.
Phàm Gian, là võ sư mục tiêu cầm bia tốt nhất trong nước, là một quyền thủ giỏi không thoát được có một đội giỏi. Đội này lập thành huấn luyện viên, võ sư mụctiếu, luyện cùng, nhân viên y tế, thậm chí mấy quyền thủ lương chục triệu đô ở nước ngoài kia còn có chuyên viên dinh dưỡng và bác sĩ tâm lý.
Tác dụng của võ sư mục tiêu là cầm một tấm bia hướng dẫn quyền thủ tấn công, thông qua việc cầm bia cho quyền thủ luyện tập, khiến cho quyền thủ hình thành động tác tấn công chuẩn xác trong quá trình tấn công, nhịp điệu ổn định, trong một ý nghĩa nào đó một võ sư mục tiêu giỏi cũng tương đương với phó huấn luyện viên, bọn họ thường có thể sửa đúng cho quyền thủ những động tác sai dư thừa.
Có quyền thủ giỏi và võ sư mục tiêu phối hợp, gần như có thể luyện đến mức thiên hạ vô địch, sự phối hợp của bọn họ tương đương với tay súng bắn tỉa và người quan sát, người lái xe và người chỉ đường vậy.
“Anh ta là võ sư mục tiêu nổi tiếng nhất ở thủ đô, tôi nghe nói lương của anh cao đến tám triệu, giá trị con người cao đến ba mươi triệu, sao anh lại xuất hiện ở đây?” Lúc này Vương Hi đang ở trong thời điểm tìm người tài, anh mong cao thủ như Phàm Gian gia nhập vào đội của anh.
“Tôi tham tiền, trừ thường ngày cầm bia ra, cũng thỉnh thoảng đi đánh nhau giúp người khác, chịu sự sai bảo của anh em kết nghĩa Long Minh, tôi lấy của anh ta một triệu, đánh gãy chân một tên ác bá. Sau đó bị tạm giữ ở sở cảnh sát ba tháng tôi liền bị giới tán thủ gạch tên. Sau này không thể trở thành võ sư mục tiêu cầm bia cho vận động viên tán thủ nữa, cho nên lưu lạc đến quyền quán nhỏ ở thành phố Minh Hải để kiếm ăn.” Phàm Gian mặt không biểu cảm nói.
“Anh biết chuyện của tôi mới đến thành phố Minh Hải à?” Vương Hi nói.
“E là cậu nghĩ nhiều rồi, tôi biết chuyện của cậu, cậu là tam thiếu gia của nhà họ Vương ở thủ đô, trước kia hai mắt không thấy gì. Nhưng tôi đến thành phố Minh Hải không liên quan gì đến cậu cả, bởi vì sự nghiệp đấm bốc ở phía bắc lạc hậu, bọn họ không biết thân phận của tôi, thành phố Minh Hải lại là thành phố sầm uất nhất, tôi sống ở thành phố MInh Hai sẽ thoải mái một chút. Lần này khiêu chiến cậu là nhận lời nhờ vả của bố của Lý Tư Minh, phải đánh cho cậu đến bệnh viện nằm trên một tháng.” Phàm Gian nói.
Nếu tôi thắng rồi anh sẽ làm việc cho tôi chứ?” Vương Hi nói.
“Phải.” Phàm Gian nói.
“Được, tôi chấp nhận lời khiêu chiến của cậu rồi.” Vương Hi nói.
“Mười ngày sau gặp ở cuộc thi đấu.” Phàm Gian xoay người rời khỏi quán quyền anh.
“Anh Hi, đây là đồ vớ vẩn.” Rất nhiều người còn chưa biết thân phận của Phàm Gian, đây là ngôi sao nổi tiếng nhất trong nước, Diệp Hằng biết bản lĩnh của Phàn Gian cao thế nào.
Nếu quyền thủ là cây thương vậy võ sư mục tiêu là cái khiên, tốc độ đấm của quyền thủ nhanh bao nhiêu, đầu nắm đấm sắc bén bao nhiêu, đón đỡ của võ sư mục tiêu liền nhanh như vậy, đôi tay anh ta che chắn kín đáo bấy nhiêu.
Mới trận thứ ba Vương Hi liền đối chiến với võ sư mục tiêu mạnh nhất trong nước, nhất định đây sẽ là một trận chiến đấu vất vả. Độ khó của trận đấu này đã vượt qua quyết đấu của anh và bảy quyền vương.
“Tôi sẽ coi trọng trận đấu này, đối chiến với võ sư mục tiêu mạnh nhất trong nước, ngược lại tôi có chút mong chờ. Chỉ có thi đấu với cao thủ như thế này, mới có thể đấu một trận ngoạn mục.” Vương Hi cười cười nói.
Sau khi quyết định muốn thi đấu với Phàm Gian, Vương Hi càng thêm cố gắng luyện tập.
Mỗi ngày chạy năm kilomet vào sáng sớm, nhảy dây nửa giờ đồng hồ, luyện đấm bốc bên bờ sông, chạy buổi sáng là để rèn luyện công năng cơ thể anh, đấm bốc, tay đấm bốc thi đấu trên sân hai phút tương đương với một người chạy nhanh năm kilomet, tiêu hao thể lực cực lớn. Mà Vương Hi có lòng tổ chức cuộc thi đấu W-1 tốt nhất, trận thi đấu này, anh cũng dùng quy định quốc tế, mỗi hiệp ba phút, một trận đấu mười hai hiệp, không có thể lực tốt anh vốn không chịu được nhiều hiệp như thế. Hơn nữa anh muốn đối chiến là cao thủ chân chính.
Nhảy dây cũng là vì luyện tập thể lực của anh, đồng thời huấn luyện cảm giác tiết tấu bộ pháp quyền anh của anh, luyện đấm vào khoảng không là vì tốc độ đánh càng nhanh, đấm bốc mà chỉ dùng sức đánh ra chỉ là cậy mạnh, chậm mà không có lực xuyên thấu, tốc độ quyết định bởi sức mạnh, tốc độ càng nhanh nắm đấm càng có sức mạnh, giống như viên đạn nhỏ bé đủ