Q1 – CHƯƠNG 48: THIỆN Ý ĐỀ BIỂU
Editor: Luna Wong
“Ngươi!” Tiền Đạo An tức giận nói không nên lời.
Rõ ràng là nàng dùng thủ đoạn lưu lại Tam Xích đường, rõ ràng là nàng có cầu bọn họ, thế nào biến thành nàng cao cao tại thượng, bọn họ phải ôm lấy rồi?
Hắn tức giận đứng lên, đang muốn nói, Đậu Vinh Hưng kéo hắn lại, “Tiền huynh chớ vội, có chuyện từ từ nói.”
“Nói cái gì a, trước đây nàng xin chúng ta lưu lại.” Tiền Đạo An giận nói, lại trừng Tống Cát Nghệ và Đậu Vinh Hưng, “Hai người các ngươi chính là cỏ đầu tường, có cốt khí hay không?”
Tống Cát Nghệ mạc danh kỳ diệu, Đậu Vinh Hưng ha hả cười, nói: “Cửu Ngôn rất tốt, Đạo An huynh ngươi không hiểu hắn.”
“Hắn tốt chỗ nào, ngoại trừ khoác lác và gạt người ra, ngươi thấy hắn tốt chỗ nào?” Tiền Đạo An vỗ bàn nói.
Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói: “Vậy chặt đứt quan hệ, coi như một số màn thầu của ta trước đó vài ngày, cho chó ăn!”
“Các ngươi nghe, lời của hắn đây gọi là gì!” Tiền Đạo An tức giận đau gan.
Đậu Vinh Hưng kéo Đỗ Cửu Ngôn lại, “Cửu Ngôn chớ đi, chúng ta có chuyện từ từ nói, ngươi không phải nói muốn đưa chúng ta cùng chạy sao, chúng ta còn chưa cùng chạy nữa nè.” Lại lôi kéo Tiền Đạo An, thấp giọng nói: “Đạo An huynh, ngươi mắng không lại hắn.”
Tiền Đạo An càng giận, đang muốn nói, Chu Tiếu vừa vặn trở về, cười híp mắt nói: “Đạo An, Chu tướng công đến rồi.”
Lúc nói chuyện, mọi người liền thấy một vị niên thiếu ngoài cửa tiến đến, hỏi: “Chu tiên sinh, Tiền tiên sinh có ở đây không?”
Tiền Đạo An thay đổi sắc mặt, cười nghênh đón, “Chu tướng công!”
Chu Nghiêu chắp tay, “Ta tới hỏi, đơn kiện đã đưa lên chưa, lúc nào cấp trên phê văn xuống, lúc nào huyện thừa đại nhân có thể khai đường?”
“Đơn kiện vừa trình lên, theo thời gian nội trong mười ngày có thể phê văn xuống, đến lúc đó huyện thừa đại nhân có thể khai đường.” Tiền Đạo An rất nhiệt tình, “Ngươi yên tâm, án tử không có bất luận ngoài ý muốn gì.”
Chu Nghiêu gật đầu, bỗng nhiên xoay chuyển ánh mắt, liền thấy Đỗ Cửu Ngôn đang ngồi bên trong, nhất thời nhãn tình sáng lên, “Đỗ tiên sinh, người đã về rồi. Người về thì tốt rồi, trong lòng ta có đáy rồi.”
Hắn nhìn cũng không nhìn Tiền Đạo An, chạy tới chỗ Đỗ Cửu Ngôn.
“Chu công tử.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Hai ngày trước có việc, thật sự có lỗi.”
Vóc dáng Chu Nghiêu không cao, dung mạo cũng không tính xuất chúng, nhìn qua hình dạng thành thật, hắn vui tươi hớn hở nói: “Lần trước chuyện của Hoa gia, người làm thực sự thoả đáng. Lúc đó liền quyết định tìm đến người.”
“Đỗ tiên sinh, tụng án của ta đây người xem chưa, ngươi có cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, còn cần chứng cứ gì không? Ta nhất định có thể thắng đúng không?” Chu Nghiêu mong đợi nhìn nàng.
Phảng phất chỉ cần Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, án tử của hắn nhất định có thể thắng.
Ngoài cửa, sắc mặt của Tiền Đạo An cứng ngắc, khó coi đến cực điểm.
Dựa vào cái gì, hắn có tụng sư chứng, mà Đỗ Cửu Ngôn cái gì đều không phải!
Cái này tốt rồi, tiểu tử này càng thêm đắc ý, diễu võ dương oai.
Vọng Thư Uyển.com
“Còn chưa xem, ta mới đến!” Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Bất quá, kiện tụng, chưa tới cuối cùng tất cả đều có thể. Về phần chứng cứ, có Tiền tiên sinh nắm trong tay, khẳng định không có vấn đề.”
Tiền Đạo An nghe sửng sốt. Hắn vốn tưởng rằng lấy tác phong đường hoàng làm náo động của Đỗ Cửu Ngôn, nhất định sẽ mượn cơ hội đạp hắn mấy cái, nhục nhã hắn.
Thật không ngờ hắn sẽ nói lời nói này.
“Dối trá!” Tiền Đạo An thấp giọng nói.
“Có lời này của ngươi ta an tâm rồi. Ngày hôm nay ta cũng nghe nói, Ngô gia mời Tây Nam tụng hành. Bọn họ lại còn thỉnh tụng sư, quả thực khinh người quá đáng.”
Chu Nghiêu nói: “Cư nhiên để ta thú ni cô, đây quá xui xẻo, thành tâm ác tâm ta sao?”
Đỗ Cửu Ngôn ha hả cười, gật đầu, nói: “Chúng ta đều án theo thủ tục mà làm lưu loát, nghiêm khắc điều chỉnh từng phân đoạn, sẽ không để cho người nên bị trừng phạt, có cơ hội tiêu dao.”
“Có lời này của người, ta đây an tâm.” Ta đây trở về chờ tin tức.” Chu Nghiêu khách khí chắp tay với mọi người, lại đi ra khách khí với Tiền Đạo An nói: “Tiền tiên sinh, vậy ta nhờ cậy người rồi. Ta bây giờ trở về nhà, nếu người có chuyện, cứ đến nhà tìm ta.”
“Được, người đi thong thả.” Tiền Đạo An tiễn bước Chu Nghiêu, trở về chợt nghe Chu Tiếu cười nói: “Cửu Ngôn, ngày hôm nay bắt đầu báo danh, ngươi chuẩn bị xong chưa?”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cuộc thi mà thôi, có cái gì để chuẩn bị.”
“Có tự tin.” Chu Tiếu chắp tay, cười nói: “Vậy ta đây đi báo danh cho ngươi, dù sao màn thầu cũng thể ăn không của ngươi được.”
Đỗ Cửu Ngôn cũng chắp tay, “Vậy làm phiền.”
“Không phải là không muốn danh ngạch sao?” Tiền Đạo An ngữ khí rất chua, “Tại sao lại người có địa vị cao lại đầu hàng nhân nhượng trước người có địa vị thấp rồi?”
Đuôi lông mày của Đỗ Cửu Ngôn nhướng một cái, liếc hắn, “Chu huynh nói rất đúng, màn thầu không thể ăn không trả tiền!”
Chu Tiếu sửng sốt, ha