Triệu Tường Quốc khiến Trương Diệu không có hảo cảm giờ đang thoải mái ngồi trên bục gỗ mọi người dựng lên, nói chuyện với mấy người tôn sùng, tin tưởng gã.
Trương Diệu không thèm quan tâm bọn họ để tránh phá hỏng tâm tình, dời mắt nhìn đám người yên lặng ăn thịt vỏ ốc đã cạy ra.
Ủa? Cạy được vỏ ốc rồi? Trương Diệu nhìn hai mảnh vỏ to hơn cả Kha Diệc Xảo, giống sò biển, thầm nghĩ bên trong chắc sẽ không có trân châu đi? Vì điều này Trương Diệu tò mò đến gần, trong vỏ không có trân châu to như anh nghĩ mà là một thứ càng kinh khủng hơn.
Vỏ ngoài xám đậm bên trong trắng tinh, thịt có hình dạng rất giống trẻ sơ sinh cuộn tròn.
Đầu to, thân thể bằng một phần ba cái đầu, thịt màu trắng nhạt, phần đầu giống thịt sò biển bình thường.
Trên thịt sò giống hình con nít phủ một tầng mỏng trong suốt màu hồng dính, nhìn sao cũng như là trẻ sơ sinh.
Bọn họ có thể ăn được sao?
Trương Diệu nghĩ, ngẩng đầu nhìn những người vây quanh sò biển, anh đánh giá thấp lá gan nhân loại rồi.
Có một nửa thịt trẻ sơ sinh bị đám người ăn mất, bọn họ thật sự dám ăn.
Không biết ăn vào thứ này sẽ như thế nào, Trương Diệu hỏi Bùi Yến đứng bên cạnh:
- Thứ này có thể ăn sao?
Bùi Yến lắc đầu, hắn không có hứng thú với hải sản, không quá để ý sinh vật trong biển có thể ăn được không.
Chỉ ăn sinh vật trên đất liền đã đủ cho Bùi Yến.
- Anh không biết sao?
Trương Diệu không ngờ trên đảo còn có thứ Bùi Yến không biết, thấy hơi thất vọng.
- Ngươi, muốn ăn?
Bùi Yến tưởng Trương Diệu muốn ăn, suy nghĩ có nên xuống biển tìm hải sản về cho anh không.
- Không...!Tôi không có hứng thú...
Trương Diệu lắc đầu, anh chẳng muốn ăn thứ này chút nào.
- Hừ! Chú còn sống trở về?
Trương Diệu bỗng nghe thanh âm kiêu ngạo khiến người khó chịu vang lên sau lưng, không cần quay đầu anh cũng biết người đứng sau là ai.
Thanh âm chọc người ghét muốn đánh này chỉ có một người, là thiếu niên Hạng Thần thời kỳ thanh xuân Trương Diệu ghét nhất.
Khóe môi Trương Diệu cong lên đắc ý cười nói:
- Ngại quá, tôi sống sót trở về đây.
Trương Diệu xoay người lại nhìn Hạng Thần đứng sau lưng lùn hơn anh một cái đầu, hỏi:
- Sao? Nhóc không cùng ăn thịt sò hiếm sao?
Hạng Thần làm biểu tình buồn nôn chán ghét, khinh bỉ nhìn thịt sò dưới đất, kiêu ngạo hếch cằm lên.
- Tôi không thèm ăn thứ hải sản buồn nôn đó!
Trước kia Hạng Thần toàn ăn hải sản sắt tiền được người sắp lên dĩa tỉ mỉ bưng tới, thứ tùy tiện kéo lên từ nước biển lại có hình dạng buồn nôn thế này gã mới không thèm ăn.
- Ài, cậu bé đừng nói như vậy, thịt này rất ngon, vào miệng tan ngay, không có chút mùi tanh.
Một phụ nữ đang ăn thịt sò nghe Hạng Thần châm biếm thì há mồm phản bác.
Người đàn ông đeo kính gọng đen sớm phản cảm thằng bé chỉ biết hếch mũi nhìn người cũng không phục hừ lạnh một tiếng:
- Đúng vậy, có đồ ăn còn không ăn, làm bộ cái gì?
- Có đồ ăn thì nên ăn, nếu không thì chờ chết đói.
Phụ nữ dùng tay quơ một đống thịt sò đặt trên cục đá ăn hết sạch, đứng dậy nhanh chóng giật một mớ khác ăn ngon lành.
Khóe miệng phụ nữ dính đầy màng thịt sò nhỏ xuống người, chị cảm thấy chưa từng ăn thịt sò ngon như vậy, nếu bụng có chỗ chứa thì chị hận không thể một mình ăn hết sạch.
Thấy đám người ăn thịt sò xong ánh mắt biến cuồng si, những người vốn sợ ngoại hình nên không dám ăn cảm giác đói bụng, từ từ nổi lên can đảm.
Có người bước ra trước bắt một miếng nếm thử sau đó mê luôn mùi vị, cùng ngồi xuống bên cạnh vỏ sò chia nhau giành thịt.
Trương Diệu nhìn vị trí giống đầu trẻ sơ sinh bị từng đôi tay xé nát, thịt trắng hồng bóc ra khỏi đầu trẻ sơ sinh rơi vào từng cái mồm tham lam há to, chất dịch nửa trong suốt chảy bên khóe môi.
Trương Diệu thấy buồn nôn, nhìn Kha Diệc Xảo đứng bên cạnh che miệng, vẻ mặt giật mình ngơ ngác nhìn đám người ăn vui vẻ.
- Cô bé không ăn sao?
Rõ ràng Kha Diệc Xảo hưng phấn kêu Trương Diệu đến nhìn vỏ sò, bây giờ cô lộ vẻ mặt sững sờ.
- Không...!Không ngờ hình dạng bên trong là như thế, cảm giác thật kỳ, tôi không muốn ăn...
Kha Diệc Xảo cố gắng kiến thiết tâm lý cỡ nào cũng không dám đụng vào thịt sò hình dạng giống trẻ sơ sinh.
- Không sao, tôi cũng không muốn ăn.
Trương Diệu nhún vai, quay đầu hỏi Bùi Yến:
- Anh muốn ăn không?
Bùi Yến không nói, chỉ nhíu chặt mày, mím môi.
- ...!Được rồi, tôi biết rồi, coi như tôi chưa từng nói.
- ...
Khuôn mặt mới Bùi Yến khiến người trong hang dù là nam giới hay phụ nữ đều