Chương 317 : Người Yến quốc
Edit : Luna Huang
Dù cho Bộ Tầm có bình tĩnh thong dong, cũng không nhịn được phải sửng sốt một chút, không nghĩ tới Ngưu Hữu Đạo bỗng dưng kéo tới trên người Thiệu Bình Ba, cái này thật sự là nằm ngoài dự liệu của hắn.
Sau khi kịp phản ứng lại, cười nhạt nói: “Bắc Châu Yến quốc? Bắc Châu không phải đã thuộc về Hàn quốc rồi sao?”
“Ha ha, Dung Bình quận vương nhận định Bắc Châu chính là của Yến quốc, theo hắn nói riết đâm quen miệng.” Ngưu Hữu Đạo cũng không muốn phân cao thấp về quốc sự với hắn, bèn uyển chuyển hóa giải, tiếp tục trở lại chuyện chính, “Mấu chốt tên Thiệu Bình Ba này là người rất thông minh, thu về làm đồ đệ cho Đại tổng quản thì thật sự là không có ai thích hợp bằng.”
Bộ Tầm mỉm cười nói: “Bắc Châu Vương, Bắc Châu Vương, có lời đồn nói bài từ này là do ngươi làm ra, hiện tại xem ra, ta đã có chút tin tưởng là thật sự. Bắc Châu bây giờ, Thiệu Bình Ba chính là trụ cột Bắc Châu, lại thông minh, há sẽ chạy tới Tề quốc để làm đồ đệ của ta, coi như hắn có đồng ý, chỉ sợ Đại Thiền sơn cũng sẽ không đáp ứng.”
Ngưu Hữu Đạo: “Chỉ cần Đại tổng quản hứa cho Bắc Châu lợi ích, đủ để dụ Thiệu Bình Ba chạy đến Tề kinh, đến lúc đó có đáp ứng hay không, đã không phải do bọn hắn!”
Nếu để cho Thiệu Bình Ba biết, vị này đi đến đâu cũng nhớ thương hắn, cư nhiên đem hắn ra trao đổi chuyện biến hắn thành thái giám, không biết Thiệu Bình Ba sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Bộ Tầm: “Ngươi thật đúng là suy nghĩ cho hắn ha, bất quá ta chướng mắt hắn, người kế tục của ta, việc vặt vãnh rất nhiều, sẽ rất mệt nhọc, nhất định phải là người có thể phách cường tráng, không thể sinh bệnh làm trì hoãn công việc, hắn không phải là tu sĩ, không làm được.”
“Thì ra là thế, vậy đúng thật là đáng tiếc.” Ngưu Hữu Đạo lắc đầu thổn thức, xác nhận, vị này quả nhiên là tu sĩ.
Bộ Tầm không rảnh cùng hắn từ từ nói tào lao, nói đến chính sự, hỏi: “Không biết Dung Bình quận vương phái ngươi tới đây là vì chuyện gì?”
Ngưu Hữu Đạo cũng không nói xạo, trả lời: “Không dối gạt Đại tổng quản, tới đây là vì chiến mã.”
Trong lòng của hắn biết rõ, đối với loại người này, không cần thiết nói xạo chuyện này, vì không thể gạt được đối phương, người ta cố ý nói Thương Triều Tông phái hắn đến, há có thể không biết hắn đến là muốn làm gì.
Bộ Tầm không có nhiều lời, từ trong tay áo lấy ra một tấm lệnh bài, ném tới.
Lại là một tấm lệnh bài? Ngưu Hữu Đạo hơi ngơ ngác đưa tay hứng lấy, lật lật xem, tấm lệnh bài này rõ ràng không có khí thế bằng tấm lệnh bài có khắc rồng trước đó, một mặt điêu khắc hình con ngựa, một mặt thì khắc chữ ‘Ti’.
Hắn nhìn không hiểu, có chút nơm nớp lo sợ, vị này chắc sẽ không bắt hắn cưỡng ép đưa vào cung đi làm thái giám thật chứ? bèn dò hỏi: “Đại tổng quản, cái này là gì?”
Bộ Tầm: “Bằng vào tấm lệnh bài này, có thể ở bất cứ lúc nào, bất luận quan ải nào tại Tề quốc điều có thế vận chuyển 1 vạn con chiến mã xuất cảnh. Đia bàn hai quận của Thương Triều Tông, tầm 1 vạn con chiến mã chắc là đã đủ. Sau khi đưa ra khỏi Tề quốc xong, các ngươi làm sao để chở về, đó là chuyện của các ngươi.”
Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc không hiểu, triệt để không hiểu rõ, “Đại tổng quản đưa lệnh bài này cho ta có có điều kiện gì nữa hay không?”
Bộ Tầm nói: “Không có bất kỳ điều kiện gì hết, mà cũng không phải là ta cho ngươi, là bệ hạ cho ngươi.”
“Bệ hạ cho ta?” Ngưu Hữu Đạo rất là kinh ngạc, hắn thấy, Hạo Vân Đồ không giết hắn đã là tốt lắm rồi, sao lại còn đưa chiến mã cho hắn nữa?
Bộ Tầm đột nhiên thay đỗi ngữ điệu nghiêm túc lên, rành rọt từng chữ: “Có lý có cứ, thận trọng từng bước, khi cần quyết đoán thì sẽ quyết đoán, tuyệt đối không dây dưa dài dòng, lại biết co được dãn được, thật sự là hảo hán, quả thực như là đại trượng phu vậy! Người này tuổi còn nhỏ, liền có lòng dạ độ lượng rộng rãi như thế, lại có năng lực, nếu có thể độ qua được quan ải, tương lai hẳn là một nhân vật! Quả nhân xem trọng hắn, không phải hắn muốn chiến mã sao? Quả nhân cho hắn!”
Hắn tái diễn lại lời nói Hạo Vân Đồ, nhưng có tỉnh lược bớt, đoạn ‘muốn lấy lòng hắn’ cũng được đổi thành ‘xem trọng hắn’, ở trước mặt người ngoài, hắn sẽ không để Hạo Vân Đồ bị lộ ra lời nói không được hay cho lắm.
Ngưu Hữu Đạo nghe xong trố mắt, có thể tự xưng là ‘Quả nhân’, còn có thể là ai nữa? Hồ nghi nói: “Đây là bệ hạ nói sao?”
Bộ Tầm lại đổi về giọng điều của chính mình, gật đầu nói: “Đây là nguyên văn lời nói của bệ hạ! Sau khi biết được ngươi đánh bại Côn Lâm Thụ, bệ hạ đã thay đổi ấn tượng với ngươi rất nhiều, có chút thưởng thức ngươi, tấm lệnh bài này là chút tâm ý bệ hạ ban thưởng.”
Ngưu Hữu Đạo cũng không biết hắn nói thật hay là nói xạo, liếc nhìn lệnh bài trên tay, cảm thấy có chút buồn cười, nếu là thật như vậy, hắn hai đời cộng lại vẫn là lần đầu được người ở cấp bậc hoàng đế xem trọng.
Đoán chừng cũng không có khả năng là giả rồi, người ta chẳng cần thiết lấy loại chuyện này ra đùa hắn làm gì.
Thấy hắn không nói lời nào, Bộ Tầm nói: “Bệ hạ cả ngày trăm công ngàn việc, bình thường rất ít khi chú ý người ngoài, cho nên khắp thiên hạ, người có thể có cơ hội vào thánh nhãn của bệ hạ cũng không có nhiều, ngươi sẽ không cự tuyệt chứ?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ta không có lý do gì cự tuyệt hảo ý của bệ hạ cả.”
“Tốt! Hôm nay ngươi ta xem như quen biết, về sau có chuyện gì cần cứ tìm ta, có thể trực tiếp đi tới hoàng cung, tìm thủ vệ cửa cung, để nó thay mặt vào trong thông báo. Lão nô việc vặt quấn thân, liền không tiếp tục quấy rầy nữa.” Bộ Tầm nói xong liền đứng dậy đi, Ngưu Hữu Đạo lập tức đứng dậy đưa tiễn.
Đi chưa được mấy bước, Bộ Tầm đột nhiên chìa tay chỉ tấm lệnh bài hắn đang cầm ngoắt ngoắt.
Ngưu Hữu Đạo không rõ lắm, đưa trả lại cho hắn, cười khổ nói: “Không phải cho ta sao?”
Bộ Tầm nói: “Đằng sau sẽ có người tới đưa lệnh bài này cho ngươi. Ngươi là người Yến quốc, ở Tề kinh này còn có một vị cũng là người Yến quốc, đã rời quê hương mấy năm nay rồi chưa từng trở về, luôn tưởng niệm về cố quốc, nghe nói có người cùng quê đến, nên muốn làm quen ngươi một chút, ngươi không ngại gặp mặt một chút.”
Tại kinh thành Tề quốc này người Yến quốc đoán chừng không đến 1000 thì cũng có 800, có thể để cho vị này đề cập đến, khẳng định không phải là người bình thường, Ngưu Hữu Đạo tự nhiên nhịn không được hỏi thử, “Là ai vậy?”
Bộ Tầm hơi giơ lệnh bài trong tay lên chút: “Cứ từ từ, sẽ có người cầm lệnh bài này đến nhà ngươi bái phỏng, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết được đó là ai. Về Thiên Hỏa giáo bên kia ngươi cũng không cần lo lắng, bên ngoài cũng có đệ tử Thiên Hỏa giáo, việc ta tới đây rất nhanh Thiên Hỏa giáo sẽ biết rõ tình huống. Biết ta tới tìm ngươi, Thiên Hỏa giáo ít nhiều gì sẽ cho ta mấy phần mặt mũi, sẽ không tuỳ tiện động tới ngươi nữa.”
“Tạ ơn Đại tổng quản đã giải vây.”
“Còn có vị huynh đệ kết bái bên ngoài kia của ngươi nữa, quanh năm suốt tháng hành vi luôn dị thường, không phải là hành vi của tu sĩ bình thường, không phải phường lừa đảo cũng là bọn đạo chích, chưa chắc là người đồng hành với ngươi, chính ngươi cần lưu tâm nhiều thêm chút.”
Trước khi đi nhắc nhở một ít, xem như lần nữa tỏ ra hữu hảo với Ngưu Hữu Đạo.
Trong lòng Ngưu Hữu Đạo âm thầm cảm khái,