Chương 344: Vắt chày ra nước
Edit: Luna Huang
“Mời!” Lúc này đám người Hứa lão lục bèn nghiêm mặt mời Lệnh Hồ Thu đi ra ngoài. Lệnh Hồ Thu không cam lòng, đám người Hứa lão lục bèn cùng nhau tiến tới, lôi kéo đẩy hắn ra ngoài, tại kinh thành này song phương cũng không dám ra tay đánh nhau.
Đuổi thật sao? Lệnh Hồ Thu có chút gấp.
Hắn hận không thể làm thịt Ngưu Hữu Đạo ngay luôn, nhưng mà trên người còn có nhiệm vụ, không thể không tạm thời ẩn nhẫn xuống, cao giọng hô: “Lão tam, uổng cho ta vất vả bôn ba tìm người giúp ngươi làm việc, xong rồi ngươi lại đối xử với ta như vậy, thật không có lương tâm!”
Hắn biết Ngưu Hữu Đạo quan tâm đến việc giết Ngụy Trừ, cho nên lên tiếng nhắc tới việc này.
Quả nhiên, một mặt đang lúng túng Ngưu Hữu Đạo vung tay hô gọi: “Chờ một chút!”
Đám người Hứa lão lục quay đầu nhìn lại, Ngưu Hữu Đạo bước nhanh đi tới, hỏi: “Nhị ca, thật sự đã được rồi sao?”
Lệnh Hồ Thu chỉ chỉ đám Hứa lão lục đang còn lôi đẩy, khó chịu nói: “Ngươi liền để ta nói chuyện thế này sao?”
Ngưu Hữu Đạo cười khan nói: “Cái này là do ta sợ nhị ca nhất thời xúc động làm bừa?”
Lệnh Hồ Thu: “Hai tỳ nữ mà thôi, coi ta là loại thấy sắc quên nghĩa giống như ngươi sao?”
Ngưu Hữu Đạo mừng rỡ, vỗ tay khen: “Nhị ca nói rất hay, đúng vậy, ‘nữ nhân như quần áo, huynh đệ như tay chân, quần áo có thể đổi, tay chân không thể đoạn’, ta liền biết là nhị ca sẽ không có hiểu lầm mà!”
Lệnh Hồ Thu sững sờ, đây gọi là bài từ gì?
“Wow! Miệng thật là trơn tru, nữ nhân như quần áo, nguyên lai còn có lối vè thuận miệng bực này!” Quản Phương Nghi bước tới hừ hừ cười lạnh, trong tiếng cười có khí lạnh bức người.
Vừa nghe giọng của nàng cái, Ngưu Hữu Đạo nhỏ mồ hôi hột, bận bịu quay đầu lại giải thích, “Là nói tỳ nữ, nói tỳ nữ ấy.”
Quản Phương Nghi: “Ta giống như cũng ký văn tự bán thân cho ngươi nhỉ?”
Ngưu Hữu Đạo hung hăng nháy mắt với nàng, “Ngươi thì không giống như vậy.”
Quản Phương Nghi lại giả vờ nghe không hiểu, “Ngươi chuẩn bị lúc nào cưới ta đây, cũng chưa cho ta biết thời gian cụ thể nữa, muốn chứng minh là không giống như vậy, vậy hiện tại chúng ta hay là ký giấy chứng thực cho hôn sự này trước đi?”
Nữ nhân này lúc này lại đảo loạn cái gì nữa đây! Ngưu Hữu Đạo thầm nói trong bụng, không có tiếp lời này, quay đầu lại đẩy đám người Hứa lão lục ra, “Nhường đường một chút, nhường đường một chút.” Giải cứu Lệnh Hồ Thu ra khỏi đám người.
Sau khi kéo hắn ra khỏi đám Hứa lão lục rồi, Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Nhị ca, thật sự tìm được người tiếp nhận rồi?”
Lệnh Hồ Thu vuốt vuốt lại y phục bị kéo loạn, tức giận nói: “Tự nhiên là thật, ta có khi nào lừa gạt ngươi bao giờ chưa?”
Ngưu Hữu Đạo: “Nhị ca, việc này… sợ là để cho ngươi phí công một chuyến rồi, chuyện Ngụy Trừ, dừng lại thôi, bảo người kia đừng có động hắn nữa, hủy đi, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra hết.”
Lệnh Hồ Thu sửng sốt, kinh nghi bất định hỏi: “Vì sao? Chẳng lẽ ngươi không biết, tên Ngụy Trừ này mà không chết, ngươi có khả năng sẽ khó rời đi kinh thành này sao?”
Ngưu Hữu Đạo: “Trải qua mấy ngày nay, được Hồng Nương thuyết phục, ta nghĩ nghĩ, chuyện của Thanh Sơn quận, ta không muốn quản nữa, không bằng sau này ở lại kinh thành Tề quốc này luôn.”
Lệnh Hồ Thu sững sờ, nhìn về phía Quản Phương Nghi, không biết nữ nhân này đã nói với tên này thứ quỷ gì.
Quản Phương Nghi ve vẩy quạt tròn nói: “Ta đã nói rõ ràng với hắn, chỉ cần hắn cưới ta, ta sẽ là của hắn, tất cả gia sản của ta cũng là của hắn, những gì Thương Triều Tông có thể cho hắn, chưa hẳn sẽ hơn được ta. Ta lại tiếp tục buôn bán, sau này sẽ không thiếu tài nguyên tu luyện cho hắn. Lại nói, cái quận Thanh Sơn quê mùa nghèo đói kia, có cái gì tốt mà về chứ, ta cũng đã quen cuộc sống ở kinh thành phồn hoa này rồi, tới nơi rách nát kia ta ở không quen, không cần về đó nữa cũng được.”
Hóa ra là do nữ nhân này giở trò quỷ! Lệnh Hồ Thu có chút nghiến răng, chuyện đã đến một bước này, hắn há có thể để cho Ngưu Hữu Đạo dừng tay, bèn trầm giọng nói: “Lão tam, ngươi đừng đùa ta chứ, người ta đã tìm được, tiền ta cũng đã thanh toán xong, ngươi bây giờ lại bảo không làm nữa là sao?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi trả tiền cho người ta luôn rồi? Bao nhiêu tiền vậy?”
Lệnh Hồ Thu: “Ta kỳ kèo mặc cả, trả 100 vạn kim tệ!”
Ngưu Hữu Đạo giật mình nói: “Chuyện còn chưa có hoàn thành, ngươi liền đưa cho người ta 100 vạn kim tệ luôn rồi?”
Lệnh Hồ Thu: “Trước trả một nửa tiền đặt cọc thôi, được chuyện xong sẽ trả nốt nữa còn lại, một nửa tiền đặt cọc này ta đã thanh toán rồi!”
Ngưu Hữu Đạo yên lặng một chút, rồi quay đầu lại nói với Quản Phương Nghi: “Hồng Nương, số tiền này không thể để cho nhị ca trả được, thế này, ngươi trước lấy ra 50 vạn trả lại cho nhị ca đi!”
“Kêu ta đưa tiền cho hắn á? Để hắn cho hai tiện nhân kia tiêu sài sao? Nghĩ hay thật!” Quản Phương Nghi xùy một tiếng, quay mặt qua một bên.
Ngưu Hữu Đạo: “Coi như là ngươi cho ta mượn đi! Chẳng phải trước đó chúng ta đã nói rồi sao?”
Quản Phương Nghi không khách khí chút nào nói: “Trước đó là trước đó, hiện tại, miễn bàn!”
Nàng thể hiện ra vẻ là vì tức giận với Hồng Tụ, Hồng Phất.
“Huynh đệ, mượn một bước nói chuyện!” Lệnh Hồ Thu kéo Ngưu Hữu Đạo qua một bên, thấp giọng hỏi: “Ngươi thật sự muốn ở lại đây ăn bám sao?”
Ngưu Hữu Đạo: “Làm gì nói khó nghe như vậy, về sau ta lại nuôi nàng không được sao?”
Lệnh Hồ Thu: “Ngươi ngốc ở tại kinh thành này, không có tài lộ, lấy cái gì nuôi? Nữ nhân này vung tay quá trán đã quen thói, người bình thường có thể nuôi nổi sao, ngươi đừng có nhất thời xúc động làm lầm lỡ bản thân.”
“Ai…!” Ngưu Hữu Đạo thở dài: “Nhị ca, không dối gạt ngươi, phía Thanh Sơn quận bên kia, ta thật sự đã cố gắng hết sức. Phong lão đại trở về, bên hắn hình như ăn phải vố đau, ngươi có biết hắn đã nói gì với ta không? Hắn nói, chuyện chiến mã hắn đã hết cách rồi, về sau liền sẽ dựa vào ta, hắn nói Bành Hựu Tại gửi tin cho hắn, nói cái gì mà về sau phàm là chuyện liên quan đến chiến mã, hắn phải nghe theo ta chỉ huy điều khiển, ngươi nói coi, bọn hắn đây là có ý gì?”
Lệnh Hồ Thu nhíu mày.
Ngưu Hữu Đạo: “Ta không ngại nói thật cho nhị ca biết, nhị ca, ngươi cũng thấy được đó, bên kia ta sản xuất rượu bán, kỳ thật toàn bộ lợi nhuận đều nằm ở trên tay Thiên Ngọc môn. Lưu Tiên tông, Phù Vân tông, Linh Tú sơn, còn có ta, sở dĩ nguyện ý mạo hiểm chạy đến bên này, là bởi vì Thiên Ngọc môn đã đáp ứng, nói rằng sau khi chuyện bên này thành công, sẽ phân chia một phần lợi nhuận bán rượu cho chúng ta. Hiện tại Thiên Ngọc môn lại đem quyền chủ trì chuyện chiến mã ném cho ta, ngươi nói coi, bọn hắn đây là muốn làm gì?”
Chuyện chia lợi ích bán rượu, trước đó bởi vì nhận mớ công văn xuất cảnh 10 vạn con chiến mã kia mà có gây gỗ, Lệnh Hồ Thu ở bên cạnh nên ít nhiều cũng biết được một chút, nghe hỏi, nghĩ nghĩ, bèn cau mày trầm ngâm nói: “Một khi chuyện thất bại, toàn bộ trách nhiệm sẽ rơi xuống trên đầu ngươi, vậy lợi nhuận bán rượu ấy, các ngươi đừng mơ tưởng được chia phần nữa!”
Ngưu Hữu Đạo: “Chính là như vậy a! Ngươi nghĩ coi, chuyện này lớn như vậy, hiện tại ngay cả Thiên Ngọc môn cũng làm không nổi, ta lấy sức đâu mà làm chứ? Ai dám cam đoan chuyện chiến mã này nhất định có thể thành công đâu? Ngay cả chỗ tốt cuối cùng của ta, Thiên Ngọc môn cũng chuẩn bị tiến hành cắt chiếm, ta lại tiếp tục mạo hiểm nữa, đầu óc có bệnh còn tạm nói được! Nghĩ tới nghĩ lui, nếu như Hồng Nương đã có tình có nghĩa như vậy, ta cần gì phải đi liều mạng làm cái chuyện mà không có chút hi vọng kia? Nhị ca cứ yên tâm, chờ sau khi Hồng Nương đem gia sản chuyển cho ta rồi, 50 vạn kim tệ kia ta nhất