Chương 601: Ta ra giá 1 ức* kim tệ cho chuộc ngươi (*100 triệu)
Nam tử áo bông lộ ra chân dung, không phải ai khác, chính là khí đồ Thượng Thanh tông Triệu Hùng Ca.
Chỉ là Triệu Hùng Ca trước mắt không có lôi thôi, người sạch sẽ, y phục sạch sẽ, bộ mặt râu ria bờm xờm cũng đã được cạo sạch sẽ, lộ ra khuôn mặt tuấn dật, chỉ là trông có mấy phần chán chường, nhưng lờ mờ có thể thấy được nét đẹp trai khi còn trẻ.
“Cảm thấy gì? Ta có thể có cảm thấy gì? Một người mặt xấu quái dị thôi!” Triệu Hùng Ca xùy một tiếng.
Ngưu Hữu Đạo: “Theo ta được biết, ác ban trên mặt nàng cũng không phải là trời sinh, mà là do Đông Quách Hạo Nhiên gieo xuống trên mặt nàng từ khi nàng còn nhỏ.”
Triệu Hùng Ca nhíu mày, “Ngươi muốn nói cái gì?”
Ngưu Hữu Đạo: “Nữ nhân mà, cứ vác lấy khuôn mặt như thế thì đời này coi như hủy. Ta mặc dù từng dạo qua Thượng Thanh tông, nhưng ta cũng chưa từng nghe nói qua có thủ pháp gieo ác ban này, ngươi là sư huynh đệ với Đông Quách Hạo Nhiên, Đông Quách Hạo Nhiên biết, vậy chắc hẳn ngươi cũng hiểu rõ ít nhiều a?”
Triệu Hùng Ca trầm mặc một hồi, “Đây không phải là thủ pháp của Thượng Thanh tông, mà là một môn bí thuật của Ma giáo, gọi là ‘Quỷ Kiểm’ (mặt quỷ), người biết về nó không nhiều, là Đông Quách Hạo Nhiên cầu ta dạy cho hắn. Ai, cũng trách năm đó ta lắm miệng.”
Ngưu Hữu Đạo sửng sốt một chút, làm sao cảm giác chuyện này có kỳ quặc, chợt vui mừng cười nói: “Đã là ngươi dạy, vậy chắc hẳn ngươi có biện pháp hóa giải đi, một nữ nhân cứ mang theo thứ này, quả là có đủ ủy khuất, cần gì phải làm lỡ chung thân của nàng, còn xin giơ cao đánh khẽ cho!”
Triệu Hùng Ca lắc đầu, “Ta đúng là có biện pháp hóa giải, nhưng ta không dám khẳng định ở phía sau Quỷ Kiểm này ẩn tàng thứ gì, cho nên ta không thể đi hóa giải nó đi.”
Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên: “Là sao?”
Triệu Hùng Ca: “Nguyện ý gieo ‘quỷ kiểm’ này lên mặt nữ nhi của mình, đó chính là lựa chọn của Ninh Vương Thương Kiến Bá đưa ra, Đông Quách Hạo Nhiên cũng không có khả năng tự tiện làm chủ việc này, cho nên lúc nào hóa giải là chuyện của người ta, ta không muốn tham dự, có lòng tốt giúp nhưng có lẽ lại bị đổi thành xấu không chừng.”
“Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?” Mặt Ngưu Hữu Đạo đầy vẻ nghi ngờ.
“Ta cũng chỉ là suy đoán thôi, đi đây.” Triệu Hùng Ca tựa hồ không muốn nói nhiều về việc này, ôm bình rượu nhanh chân bước đi.
Một con phi cầm bay lên không, Viên Cương tự mình khống chế đưa tiễn, đưa tiễn bằng đường không trung, không muốn để cho người ngoài phát hiện.
Dễ đến dễ đi, liền chỉ mang đi theo một vò rượu, cũng không có yêu cầu thêm bất luận thù lao gì.
Lúc đến cũng dễ dàng, Ngưu Hữu Đạo liền một câu ‘ta gặp nguy hiểm’, thế là Triệu Hùng Ca liền tới.
Hai người từ đầu tới đuôi đều không có nói chuyện trả thù lao hay phải bỏ ra cái gì, có một số việc luôn không cần trả thù lao hay trả giá, có một số việc tự trong lòng song phương hiểu rõ ràng bản thân nên làm như thế nào là được, không cần nhiều lời.
Ngưu Hữu Đạo đứng ở trong đình viện đưa mắt nhìn theo, trong lòng nghi ngờ trùng điệp, còn tại đang suy tư lời Triệu Hùng Ca nói vừa rồi là có ý gì.
Bóng dáng Quản Phương Nghi từ chỗ tối đi tới, đến phụ cận thấp giọng hỏi, “Khách quý đi rồi?”
Ngưu Hữu Đạo “Ừ” đáp.
Quản Phương Nghi lại nghi vấn nói: “Ta nghe nói Thượng Thanh tông có một môn tuyệt học, tên gọi là Thanh Vân Kiếm Quyết nhỉ?”
Ngưu Hữu Đạo nhìn nàng một cái, biết nàng muốn hỏi cái gì, “Từ tổ sư khai sơn Thượng Thanh tông đời thứ ba trở về sau, liền không có người có thể luyện thành chiêu này, tu luyện chiêu này đầu tiên nhất cần tu vi đạt tới một cảnh giới nhất định, thứ yếu thì chính là thiên phú tu luyện, không phải ai đều có thể luyện thành, nếu không Thượng Thanh tông cũng sẽ không trở thành nghèo túng như thế này. Mấy trăm năm qua, hắn là người thứ nhất trong Thượng Thanh tông lần nữa luyện thành tuyệt chiêu này!”
Ánh mắt Quản Phương Nghi vụt sáng: “Là Triệu Hùng Ca?”
Ngưu Hữu Đạo không có phủ nhận.
Quản Phương Nghi lập tức thổn thức không thôi, lắc đầu: “Ta liền kì quái, Thượng Thanh tông này là à sao nhỉ, một cái ngươi, một cái hắn, đều thật sự là người có bản lĩnh, ngược lại đều cùng bị đuổi ra khỏi sư môn. Bây giờ, trái lại lại cần nhờ vào hai người bị trục xuất khỏi sư môn lén lút giúp đỡ ở sau lưng, nếu không phải là hai người các ngươi, Thượng Thanh tông chắc đã sớm sụp đổ, ta cũng buồn thay Thượng Thanh tông quá.”
Ngưu Hữu Đạo thản nhiên nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, Thượng Thanh tông sống hay chết không có quan hệ gì đến ta.”
Quản Phương Nghi khinh bỉ nói: “Được rồi, gần không được, lại đoạn cũng không xong. Ngươi cùng Triệu Hùng Ca trình độ nào đó mà nói, đều là cùng một loại người, nếu không ngươi cũng sẽ không tìm hắn, hắn cũng sẽ không tuỳ tiện rời núi vì ngươi, loại người này cũng không phải tùy tiện lợi ích nào cũng có thể đả động. Tựa như cái gì ngươi hay từng nói nhỉ, à, đúng rồi, nghĩa khí thiên thu! chút hương hỏa tình cảm này của các ngươi với Thượng Thanh tông thật khó mà đoạn. Nhận biết ngươi lâu như vậy, thật đúng là chưa có người nào có thể khiến ngươi nóng nảy được cả, Đường Nghi tính là một nhể? Vịt chết còn mạnh miệng! Ai, cũng không biết Thượng Thanh tông tích được cái phước gì.”
“Làm như ngươi hiểu rất rõ ta lắm vậy, nói nhiều nhanh già đó!” Ngưu Hữu Đạo khinh thường quay người rời đi.
“Ngươi cái tên chết bầm biến thái, lão nương chú ngươi sống cô độc hết quãng đời còn lại!”
“Bớt nói nhảm đi, kêu Đoàn Hổ tới gặp ta.”
Chỉ chốc lát sau, Đoàn Hổ đi vào phòng Ngưu Hữu Đạo, không biết lúc này tìm hắn đến là có chuyện gì.
Ngưu Hữu Đạo chỉ chỉ cái áo thêu bông cùng với mặt nạ trên bàn nói, “Mặc vào thử một chút.”
“Hở. . .” Đoàn Hổ không biết nói gì, nhận ra đống kia là đồ vật giả dạng của cao thủ áo thêu bông kia, bất quá vẫn là nghe lời làm theo.
Mặc xong về sau, Ngưu Hữu Đạo đi vòng quanh hắn hai vòng, cười, “Bộ dang không sai biệt lắm, chỉ là trên mặt có lẽ còn phải lót thêm một tầng phấn, đám râu ria kia cũng phải cạo. Đoàn Hổ, về sau bộ trang phục này liền do ngươi đảm bảo.”
Đang ôm vòng cánh tay ở bên cạnh, Quản Phương Nghi thờ ơ lạnh nhạt ‘xùy’ một tiếng.
Ngoài miệng với trên mặt tỏ vẻ khinh thường, nhưng trong lòng lại bội phục, không biết đầu óc người này ăn gì lớn lên, người so với người đúng là thật sự có khác biệt rất lớn.
Trước đó những gì không hiểu cũng không có ý thức được, hiện tại nàng xem như đã minh bạch, vì sao Ngưu Hữu Đạo lại muốn Triệu Hùng Ca ăn mặc một bộ váy ao thêu bông nổi bật dễ thấy như thế, thì ra chính là vì để dễ thấy, vì để tăng thêm độ nhận ra cho người ngoài khi nhìn, mặc một bộ này mà đi ra ngoài, người không biết rõ nội tình không muốn hiểu lầm cũng khó khăn. . . . . .
Trời đã sáng, quận thành Thanh Sơn quận, bên ngoài tường thành, mấy chục tên phạm nhân đang bị treo thị chúng.
Từng người phạm nhân quần áo tả tơi, một thân đầy vết máu đã khô, trên thân bẩn thỉu, ngược lại trên mặt được tẩy rửa sạch sẽ, có thể để cho người dễ dàng nhận ra là ai.
Người không quen biết, mặt có được rửa sạch sẽ cũng không nhận ra, người nhận biết, tự nhiên là người cần được nhận biết, treo trên đó đều là những người địa vị tương đối cao của Chân Linh viện và Phi Hoa các, chưởng mônhai phái cũng ở ngay