Chương 628: Xem coi trói em nào thì phù hợp
Dịch giả: Luna Wong
Sợ ở đây chính là sợ y là người của Phiếu Miểu các ý, mà Ngưu Hữu Đạo lại còn điểm chỉ ra, Vân Cơ nghe xong phải nói là hãi hùng khiếp vía, trong lòng đã có chút đại loạn, “Ngươi hoài nghi hắn là người Phiếu Miểu các sao?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ta chỉ nói là giả dụ thế, còn hắn là người của ai, thì đều có thể, trước khi chưa biết rõ ràng nội tình, thì đừng có lộn xộn, nếu không là tự tìm lấy phiền phức. Ngươi đã để cho đối phương chuyển linh đan đến đây mấy lần rồi?”
Vân Cơ: “Hoan nhi nói đây là lần thứ nhất, trước đó Hoan nhi có tự đi mua một lần, đằng sau đó liền giao cho hắn, đây là lần thứ nhất hắn đưa linh đan đến.”
Ngưu Hữu Đạo: “Số lượng hắn đưa đến bao nhiêu?”
Vân Cơ: “1000 viên!”
1000 viên nói nhiều cũng không phải rất nhiều, nói ít cũng không ít, Ngưu Hữu Đạo nhẹ nhàng thở ra một hơi, “Vấn đề cũng không lớn, môn phái bình thường một lần mua sắm mua hơn ngàn viên là rất bình thường, dù sao yêu tu ở Độ Vân sơn cũng có không ít.”
Vân Cơ hơi có vẻ bi quan lắc đầu, “Chuyện không có ‘bở’ như ngươi tưởng như thế, ngươi quyền khuynh một phương, sở hữu thú cưỡi phi hành Xích Liệp điêu là thứ xa vời mà chúng ta cả đời cũng không dám mơ tới, ngươi lại xuất thân danh môn chính phái, vừa xuất sơn hành tẩu là pháp tắc thiên hạ chính đồ, không hiểu được những khổ sở của những tu sĩ không có địa vị như chúng ta, tài lực của Độ Vân sơn sao có thể so sánh được với những môn phái có tài nguyên duy trì liên tục ở bên ngoài kia, bình thường ta chỉ có thể phát cho bên dưới chút tiền, để đám tiểu yêu dành dụm, sau đó tự lấy tiền đi mua sắm cho bản thân, giờ đột nhiên đi mua vào nhiều như vậy, là không hợp lẽ thường.”
Ngưu Hữu Đạo lập tức đau răng.
Ai ngờ, Vân Cơ lại tiết lộ thêm tin tức như đổ dầu vào lửa nữa, “Hoan nhi cùng tên đó cũng đã ‘chốt đơn’ xong, bảo ba tháng sau lại đưa tới 1000 viên nữa.”
Ngưu Hữu Đạo triệt để bó tay rồi, thấp giọng chất vấn: “Ngươi điên rồi, ngươi biết rõ chuyện của ngươi là không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, chuyện như vậy sao có thể nhiều lần phó thác giao cho một ngoại nhân làm, không biết phân chia ra cho từng nhóm người đi xử lý sao?”
Vân Cơ phản đáp hỏi ngược lại: “Hoan nhi cũng không có ý định giao cho Bách Lý Yết kia xử lý lâu dài, chỉ là tạm thời giao phó cho hắn, đợi sau khi giao được hai ba đợt xong liền thay người khác, làm sao biết đúng lúc trùng hợp tên Bách Lý Yết kia lại có vấn đề cơ chứ?”
Cuối cùng, vẫn là đổ do trùng hợp rơi vào tay tên Bách Lý Yết, nếu không một chút vấn đề cũng sẽ không có.
Ngưu Hữu Đạo cũng không tranh luận vấn đề này với nàng, sự tình đã phát sinh, tranh luận tiếp cũng không có ý nghĩa, đi qua đi lại nghĩ một hồi, “Chỉ sợ là không phải trùng hợp, e là hắn đã sớm để mắt tới các ngươi, cho nên mới thiết lập quan hệ lui tới với Vân Hoan, thu được tín nhiệm của Vân Hoan. Hắn đã đầu tư nhiều năm nhằm vào Độ Vân sơn, nên chuyện rơi vào tay hắn cũng không có chút nào ngoài ý muốn.”
Vân Cơ: “Tại sao lại phải để mắt tới chúng ta, Độ Vân sơn có trọng yếu không? Chuyện về Linh châu trước đó ta cũng chưa từng đề cập đến với bất kỳ ai.”
Ngưu Hữu Đạo lắc đầu: “Không liên quan tới trọng yếu hay không, có ít người, họ có cách ‘chơi’ không giống như Độ Vân sơn các ngươi, cũng không phải là ‘chuyện’ như ngươi nghĩ kia.”
Hắn cũng có chút đau đầu, không nghĩ tới là sẽ gặp phải chuyện như vậy, đây chính là phạm vào tối kỵ của chín vị kia, chọc chín vị kia xuất thủ, thì đó chính là tai hoạ ngập đầu, thiên hạ không ai cản nổi!
Nếu như hắn giấu giếm không báo, thì chính hắn cũng sẽ không may vạ lây đi theo luôn.
Bảo hắn đi báo cáo, bán Vân Cơ? Không nói tới đạo nghĩa cách sống, chính cái mông hắn cũng không sạch sẽ.
Mấu chốt của vấn đề này, vẫn là ở thân phận của Bách Lý Yết, hắn liên tưởng đến Lệnh Hồ Thu, hiện tại, hắn trái lại hi vọng Bách Lý Yết này cũng là người của Hiểu Nguyệt các đi.
Nhìn thần sắc hắn biến ảo khó lường, trái tim Vân Cơ như muốn dâng lên cổ họng, không cần nghĩ cũng có thể đoán, đổi người bình thường, vì tự vệ e là sẽ bán nàng!
May mắn chính là, Ngưu Hữu Đạo làm việc có điểm mấu chốt, từ trước đến nay luôn tuân thủ nghiêm ngặt hai chữ ‘đạo nghĩa’.
Cộng thêm ‘rận con’ trên người hắn cũng quá nhiều rồi, không sợ ngứa nữa, bên người ‘giấu’ một con Thánh La Sát đồng dạng cũng là một quả ‘đại thiên lôi’, giờ gánh thêm việc này nữa thì cũng không có gì khác biệt, chung quy là không có từ bỏ bên này, còn can dự vào. Không can dự vào cũng không được, chỉ cần hắn không muốn bán bên này liền sẽ phải can dự vào, nếu không để Vân Cơ xảy ra chuyện, hắn liền cũng sẽ bị lôi theo xuống nước.
Đi qua đi lại suy tư một lúc sau, hắn đã có quyết đoán, dừng bước ở trước mặt Vân Cơ, trầm giọng nói: “1000 viên linh đan này, ngươi không thể dùng, quyết không thể để nó âm thầm biến mất, lập tức an bài xuống, phát hết cho tiểu yêu phía dưới.”
Thấy hắn nguyện ý xuất thủ tham gia, vậy đã nói rõ là người lên cùng một chiếc thuyền, có họa sẽ cùng gánh chịu, Vân Cơ liên tục gật đầu nói, “Được, ta sẽ đi an bài. Một ngàn viên giao ba tháng sau kia ta sẽ thông tri bảo Vân Hoan từ chối luôn.”
“Không thể từ chối luôn.” Ngưu Hữu Đạo liên tục khoát tay nói, “Nếu như hắn thật sự có vấn đề gì, dĩ nhiên sẽ nhìn chằm chằm ngươi, tiếp tục để hắn mua sắm, không nên đánh cỏ động rắn.”
Vân Cơ lại không tán đồng, “Phát xuống một lần còn chưa đủ, phải phát xuống cho tiểu yêu bên dưới một lần sao? Cái này mới không khỏi quá không bình thường.”
Ngưu Hữu Đạo: “Sau khi phát xuống nhóm linh đan này xong, ngươi lập tức tổ chức nhân thủ Độ Vân sơn, bí mật tiến về Thanh Sơn quận của ta, việc mượn binh sự sợ là phải từ giả hoá thật rồi!”
Vân Cơ sửng sốt một chút, chợt đã minh bạch ý của hắn, muốn yêu tu bên này xuất lực, và đó là thù lao Ngưu Hữu Đạo cho, gật đầu đồng ý nói: “Ta hiểu ý của ngươi.”
Ngưu Hữu Đạo: “Nhớ kỹ, không cần gióng trống khua chiêng, khi tiến về cần phải bí mật, càng bí mật càng không dễ gây nên đối phương hoài nghi, phía ta bên kia có người cấu kết với ‘hắn’, ‘hắn’ tự nhiên sẽ biết được tin tức. Còn chuyện linh đan cho ngươi cũng không cần lo lắng, ta bên kia còn có mấy môn phái, số lượng linh đan dự trữ, đủ để đưa cho ngươi âm thầm sử dụng không một tiếng động, không gây người hoài nghi. . . . . .”
Hai người thì thầm mưu đồ bí mật hồi lâu, sau khi bàn thỏa đáng một số chi tiết công việc xong, Vân Cơ nhẹ nhàng thở ra một hơi, đột nhiên hỏi: “Vì cái gì giúp ta như vậy? Ngươi không sợ rước phiền toái cho bản thân mình sao?”
“Đương nhiên là sợ, nhưng ta cũng không thể gặp phiền phức liền tránh đi!”
“Tốt, bằng hữu này như ngươi, ta giao*!” ( kết giao*)
“Bằng hữu? Ta với nhi tử ngươi đang là huynh đệ kết bái, chúng ta kết giao ngang hàng như vậy không thích hợp a?”
“Không cần để ý đến nó.”
“. . . . . .” Ngưu Hữu Đạo không nói nên lời, cuối cùng cười khổ nói: “Không nói nữa, ta không thể ở lâu, ngươi nhanh chóng chuẩn bị một chút rồi theo ta đi.”
Vân Cơ gật đầu, bước nhanh rời đi.
Trở lại Vân Tiêu động phủ, vừa cùng Vân Hoan chạm mặt, Vân Cơ trước hết phất tay để cho đám Hầu Kình Thiên lui xuống.
Không có người ngoài, Vân Hoan tiến lên hỏi: “Nương, cuộc nói chuyện như nào rồi?”
Chát! Vân Cơ phất tay chính là bợp một phát lên trên mặt của hắn, ra tay không nhẹ.
“. . . .