– Hy vọng đệ nhất hung nhân có thể vô địch, hy vọng chúng ta đặt cược đúng!
Nhìn thấy Phi Tiên Giáo bắt đầu điều động thiên quân vạn mã, không ít lão tổ đại giáo cương quốc âm thầm cầu nguyện trong lòng.
Mặc dù nói đệ nhất hung nhân cũng không phải kẻ lương thiện, nhưng tất
cả mọi người hiểu, loai người như đệ nhất hung nhân sẽ không cảm thấy
hứng thú với Bắc Uông Dương này.
Nhưng mà Phi Tiên Giáo thì khác, Phi Tiên Giáo hàng lâm Bắc Uông Dương,
bọn họ nhất định phải đăt căn cơ của mình tịa đây, cho nên bọn họ tùy
thời có khả năng động binh với Bắc Uông Dương, mà Yêu tộc, quái vật biển chính là vết xe đổ.
Đương nhiên, nhiều người biết rõ Phi Tiên Giáo tùy thời phát động chiến
tranh tại Bắc Uông Dương, nhưng không có môn phái hay cương quốc nào
đứng ra ngăn cản Phi Tiên Giáo, chống cự Phi Tiên Giáo.
Không ai muốn làm chim đầu đàn, bởi vì kẻ làm chim đầu đàn sẽ bị Phi
Tiên Giáo tiêu diệt, cho nên rất nhiều đại giáo cương quốc tại Bắc Uông
Dương đều cụp đuôi làm người.
Không ít lão tổ đều mong ngóng đệ nhất hung nhân có thể lật đổ Phi
Tiên Giáo, nhưng nội tâm bọn họ không yên, bởi vì khả năng này rất thấp.
Mặc dù nói đệ nhất hung nhân hung tàn rối tinh rối mù, nhưng lật đổ Phi
Tiên Giáo, đây là chuyện nói dễ vậy sao, một môn ngũ đế có nội tình vô
cùng hùng hậu, nó có thể sừng sững muôn đời, trên thế gian trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ không có người nào có thể rung chuyển nó.
Thời điểm Phi Tiên Giáo điều động thiên quân vạn mã hàng lâm Bắc Uông
Dương, không ít cường giả Phi Tiên Giáo đã bắt đầu hàng lâm chung quanh
Minh Châu Giang Chử, bắt đầu hình thành xu thế vây quanh thành Minh
Châu!
Thời điểm Phi Tiên Giáo điều động binh mã hình thành xu thế vây quanh
thành Minh Châu, hào khí cả Bắc Uông Dương lập tức khẩn trương hơn.
Thành Minh Châu càng không cần phải nói, vì tránh tai bay vạ gió nên vô
số dân chúng rút khỏi thành Minh Châu, các đệ tử và cường giả thành Minh Châu lưu lại thủ hộ thành Minh Châu, cho dù bị Phi Tiên Giáo vây khốn,
các đệ tử và cường giả thành Minh Châu đều không rút khỏi thành Minh
Châu, đối với bọn họ mà nói, thành Minh Châu là nhà bọn họ.
Nhìn thấy Phi Tiên Giáo bắt đầu vây khốn thành Minh Châu, rất nhiều đại
giáo cương quốc trong Bắc Uông Dương âm thầm giật mình, không ít tu sĩ
nhìn thấy cảnh tượng này mà không hiểu rõ vì sao.
– Không phải Phi Tiên Giáo liên minh với Trấn Thiên Hải thành sao? Vì
cái gì hiện tại Phi Tiên Giáo lại vây khốn thành Minh Châu?
Có một ít vãn bối không biết gì, lập tức hỏi trưởng bối.
Có trưởng bối giải thích nghi hoặc cho hắn:
– Việc này liên quan đến cơ cấu quyền lực của Trấn Thiên Hải thành,
thành Minh Châu tuy là một trong những chủ thành nằm dưới sự quản lý của Trấn Thiên Hải thành, nhưng mà thành Minh Châu không bị Trấn Thiên Hải
thành trực tiếp điều khiển, nếu như muốn điều khiển thành Minh Châu cần
trình tự hết sức phức tạp, có thể nói thành Minh Châu là chủ thành độc
lập ra khỏi Trấn Thiên Hải thành.
– Nhưng nó cuối cùng vẫn là một phần của Trấn Thiên Hải thành mà, Trấn
Thiên Hải thành không cần thiết cho phép Phi Tiên Giáo đánh người trong
nhà của mình chứ?
Vãn bối trẻ tuổi vẫn không rõ, hỏi nghi hoặc của mình.
– Đương nhiên là khác rồi!
Trưởng bối lắc đầu nói ra:
– Nghe nói thành Minh Châu chính là Sơn tổ nhất mạch, Khổng Tước Minh
Vương và Diệp Cửu Châu không thể đứng cùng chiến tuyến. Đối với Diệp Cửu Châu mà nói đây là cơ hội tốt mượn đao giết người, hắn mượn Phi Tiên
Giáo nắm lấy quyền hành thành Minh Châu. Nếu Phi Tiên Giáo đánh hạ thành Minh Châu, hắn sẽ đòi thành Minh Châu trở về, không phải biến thành
công thần sao? Không chỉ nắm giữ thành Minh Châu, đồng thời còn tăng
cường địa vị của hắn tại Trấn Thiên Hải thành.
Trên thực tế Phi Tiên Giáo vây khốn thành Minh Châu chỉ với lý do vô
cùng đơn giản, Phi Tiên Giáo lên tiếng muốn thành Minh Châu giao tàn
binh bại tướng Yêu tộc, quái vật biển ra.
Trước đó không lâu Phi Tiên Giáo vây quét Yêu tộc, quái vật biển, san
bằng rãnh biển, giết sạch không ít Yêu tộc, quái vật biển, chỉ có một
phần nhỏ Yêu tộc, quái vật biển trốn tới nơi này, trốn vào thành Minh
Châu.
Nghe Phi Tiên Giáo yêu cầu, Khổng Tước Minh Vương là thành chủ thành
Minh Châu lập tức cự tuyệt, Khổng Tước Minh Vương chính nghĩa nói:
– Thành Minh Châu chính là
chủ thành tự do mậu dịch trong Bắc Uông
Dương, chỉ cần không vi phạm kết cấu của thành Minh Châu, cho dù là kẻ
nào cũng có thể ngừng lại trong thành Minh Châu. Thành Minh Châu tuyệt
đối sẽ không vì bất cứ ai, bất cứ môn phái nào giao khách của thành Minh Châu ra ngoài.
Khổng Tước Minh Vương nói lý do rất chính nghĩa, rung động trái tim vô
số tu sĩ, làm cho rất nhiều đại giáo cương quốc trong Bắc Uông Dương xấu hổ.
Tại Bắc Uông Dương có ai dám che chở Yêu tộc, quái vật biển chứ? Trừ núi Thanh Thành có ngàn vạn quan hệ với Hải Lân ra! Hiện tại lại nhiều ra một thành Minh Châu.
Mà thành Minh Châu không có quá nhiều quan hệ và liên quan đến Yêu tộc,
quái vật biển, Khổng Tước Minh Vương làm thế chẳng qua chỉ muốn bảo vệ
tính tự do mậu dịch của thành Minh Châu mà thôi.
Yêu tộc và quái vật biển trong Bắc Uông Dương gần như bị Phi Tiên Giáo
tiêu diệt, đổi lại bất cứ môn phái nào trong Bắc Uông Dương cũng không
có khả năng vì bảo vệ mấy Yêu tộc, quái vật biển sống sót mà đối địch
với Phi Tiên Giáo, thậm chí không tiếc khai chiến, hôm nay thành Minh
Châu làm được.
– Bậc cân quắc không thua đáng mày râu!
Có lão tổ xấu hổ nói:
– Cũng không phải ai cũng sợ cường quyền, Khổng Tước Minh Vương có thể làm được điểm này, đã làm vô số nam nhân cảm thấy xấu hổ.
Phi Tiên Giáo vây khốn thành Minh Châu, thành Minh Châu cũng bày trận
địa nghênh đón kẻ địch, cả thành Minh Châu đều đóng cửa thành, các đệ tử thành Minh Châu đều thủ vững cương vị, hơn nữa lão tổ Thành Minh Châu
cũng tự mình ra trận, cùng bảo hộ thành Minh Châu.
Đại quân hai bên giằng co, hào khí trở nên vô cùng khẩn trương, song
phương đều giương cung bạt kiếm, khí tức khắc nghiệt bao phủ cả Minh
Châu Giang Chử.
Thời điểm song phương đang giương cung bạt kiếm, thời điểm song phương
vô cùng căng thẳng, một người xuất hiện trước trận doanh hai bên.
Đây là một lão nhân khôi ngô, chòm râu bạc giống như ngân châm, hắn
khoác lên áo choàng thật dài, áo choàng rất chói mắt. Thời điểm gió lớn
thổi qua giống như có đám mây màu máu bồng bềnh.
– Diệp Cửu Châu!
Nhìn thấy lão nhân kia đứng ra, những người đang đứng quan sát ở phía chân trời run lên, hét lớn.
– Minh Vương. Phi Tiên Giáo chính là minh hữu của Trấn Thiên Hải thành, chúng ta đang đứng trên cùng một trận doanh.
Diệp Cửu Châu đứng ở nơi đó, mở miệng nói ra:
– Minh Vương cần gì phải cuốn thành Minh Châu vào trong chiến hỏa chứ?
– Diệp lão tổ.
Lúc này Khổng Tước Minh Vương xuất hiện trên tường thành, thần sắc của nàng trịnh trọng, nói ra:
– Thành Minh Châu là một phần của Trấn Thiên Hải thành, nhưng dựa theo
tổ huấn, thành Minh Châu có kết cấu của thành Minh Châu, nếu như người
lưu lại trong thành Minh Châu có tội, thành Minh Châu tự nguyện giao ra, nếu như vô tội, thành Minh Châu sẽ không giao bất cứ người nào trong
thành Minh Châu ra ngoài, cũng không cho phép thỏa hiệp với bất cứ môn
phái nào.