Đế Bá

Ta Là Ta. (Hạ)


trước sau

- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Chân Đế, hay thủy tổ!

Sở Thanh Lăng bất mãn, hừ lạnh nói rằng:

- Ngôi vị hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống không phải do một mình ngươi định đoạt. Cho dù môn phái thế gia hoang dại không can thiệp thì các môn phái thế gia trong triều cũng ra sức tranh giành! Muốn leo lên ngôi vị hoàng đế, không phải chuyện một mình ai đó có thể định đoạt. Nhất định bị Thánh viện, Thượng bộ, Vương phủ, Sở doanh kiềm chế. Người leo lên ngôi vị hoàng đế sẽ là kết quả mà thế lực các nơi thỏa hiệp.

Sở Thanh Lăng nói không sai, ngôi vị hoàng đế của Cuồng Đình đạo thống không phải chuyện một mình ai đó có thể định đoạt. Người cầm quyền chính là kết quả cuối cùng mà thế lực các nơi thỏa hiệp.

Ngay cả bản thân bốn thế lực lớn cũng phải thống nhất nội bộ. Chẳng hạn như Thánh viện, Thánh viện chia thành Bắc cảnh cùng Nam viện. Ngân Hồ Từ Trí Kiệt muốn được Thánh viện dốc sức giúp đỡ, ngoại trừ Bắc cảnh do hắn làm thủ lĩnh, còn phải thuyết phục Nam viện ủng hộ hắn. Bằng không, Nam viện cũng đẩy ra một ứng viên, như vậy sức mạnh của Thánh viện sẽ bị suy yếu.

- Các ngươi là các ngươi, ta là ta.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói chậm:

- Quy tắc của các ngươi không có giá trị với ta. Ta nói ai làm hoàng đế thì người đó sẽ làm hoàng đế! Thánh viện, Thượng bộ chỉ là mây khói. Ở Cuồng Đình đạo thống, môn phái thế gia có tới ngàn vạn, thế nhưng đạo thống chỉ có một. Chỉ cần đạo nguyên vẫn còn thì ta chính là chúa tể ở nơi này, hiểu chưa hả.

Sở Thanh Lăng không khỏi kinh ngạc, choáng váng nhìn Lý Thất Dạ. Nàng tin người này tuyệt đối không phải kẻ điên, cũng không phải kẻ cuồng vọng vô tri. Thế nhưng hắn vừa mở miệng là hù chết người!

Nàng không hiểu cái người thoạt nhìn rất bình thường này cuối cùng có bản lĩnh gì mà có thể dẹp yên Thánh viện, Thượng bộ. Hắn có tư cách gì trấn áp tất cả thế gia, trực tiếp nâng đỡ hoàng hậu Vương Hàm trèo lên ngôi vị hoàng đế! Sở Thanh Lăng không sao hiểu được.

Nếu như hỏi ở Cuồng Đình đạo thống ai có thể một tay che trời, ai có thể trấn áp mọi nghi vấn, như vậy chỉ có Chân Đế. Chỉ có Chân Đế xuất thân từ Cuồng Đình đạo thống mới có thể một tay che trời, mới có thể khiến mọi môn phái thế gia ở Cuồng Đình đạo thống không dám nghi ngờ. Nếu không, chuyện này không thể nào xảy ra, chuyện này chỉ là người si nói mộng!

- Vì vậy ngươi nên quý trọng cơ hội này.

Ngay khi Sở Thanh Lăng sững sờ, Lý Thất Dạ mỉm cười, đưa chén rượu trong tay qua.

Lúc này, Sở Thanh Lăng vô thức rót đầy rượu cho Lý Thất Dạ, động tác vô cùng tự nhiên, không hề đột ngột. Trong hoảng hốt, nàng chỉ là một ả nha hoàn, một cô tỳ nữ hầu hạ Lý Thất Dạ mà thôi.

- Hừ, tự đại.

Tỉnh táo lại, phát hiện mình rót rượu cho Lý Thất Dạ, khuôn mặt tuyết tái của Sở Thanh Lăng nóng ran, hừ lạnh nói.

- Có tự đại hay không, ta không biết. Ta chỉ biết, ngươi không tôi luyện thì sẽ không có cơ hội trở thành Chân Đế. Cho dù thiên phú của ngươi cao cách mấy, ngộ tính của ngươi tốt như thế nào, sợ rằng cũng không thể bước qua cái rãnh này. Tới thì giờ, tất cả mọi thứ đều uổng công vô ích.

Lý Thất Dạ nói chậm.

- Nói dóc hù người!

Lý Thất Dạ nói vậy, Sở Thanh Lăng hừ lạnh, nói lạnh lùng:

- Chuyện của ta, ta còn không rõ hay sao? Hừ, người ngoài như ngươi thì biết gì chứ.

- Thật hả?

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

- Ta chỉ biết, quá trình ngươi chuyển từ đại đạo của Sở Cuồng Đế sang đại đạo của Cuồng Tổ không hề hoàn mỹ. Công pháp của Sở Cuồng Đế cho dù mạnh mẽ cách mấy, lợi hại cách mấy, thế nhưng dù sao nó cũng được diễn sinh từ đại đạo của thủy tổ. Trên con đường này, muốn đi xa hơn, nhất định phải tu luyện từ cơ sở của thủy tổ. Tu hành như thế, cơ sỡ mới vững chắc hơn bất kỳ đường ngang lối tắt nào khác...

- Chỉ tiếc, thế gian quá nhiều người ngu xuẩn, chỉ vì cái lợi trước mắt mà không chịu tu luyện tâm pháp cơ sở, lại đi cái gọi là đế
thuật. Nếu như tâm pháp cơ sở vô dụng thì Cuồng Tổ sẽ không dùng tâm pháp cơ sở nhất trong Cuồng Kinh để luyện hóa đạo thổ, xây dựng cơ sở cho toàn bộ Cuồng Đình đạo thống!

Nói tới đây, Lý Thất Dạ hời hợt nhìn Sở Thanh Lăng.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Sở Thanh Lăng không khỏi kinh ngạc, bởi vì Lý Thất Dạ nói đúng tình trạng của nàng.

Trên thực tế, một ít lão tổ cũng biết chuyện này. Công pháp của Sở Cuồng Chân Đế đúng là diễn sinh từ đại đạo của Cuồng Tổ, vẫn không thể vượt qua Cuồng Tổ.

Thế nhưng, không ít lão tổ nghĩ rằng thiên phú của Sở Thanh Lăng rất cao nên không cần tu luyện tâm pháp cơ sở, như vậy quá lãng phí rồi.

Sở Thanh Lăng vừa mới tu luyện thì đã tu luyện tâm pháp mạnh mẽ nhất, thâm ảo nhất của Sở Cuồng Chân Đế. Và Sở Thanh Lăng cũng không phụ sự kỳ vọng của chư lão, thiên phú của nàng rất cao, rất mạnh, tuổi còn nhỏ nhưng đạo hạnh đã hơn xa bạn cùng lứa, trở thành người số một trong cùng thế hệ.

Nhưng cũng không thể nói các lão tổ Sở doanh thiển cận, trên thực tế, rất nhiều đạo thống đều làm tương tự, rất ít người chịu tu luyện từ tâm pháp trụ cột. Dù sao đâu ai muốn đeo găng vàng đi chuyển gạch. Người có thể làm như vậy, rất cần quyết đoán, cũng cần trưởng bối có tầm nhìn cực xa.

Nó giống như một khu mỏ, rất nhiều người đều biết khu mỏ này có thể nung luyện rất nhiều vàng. Thế nhưng, cũng có rất nhiều người cho rằng thay vì bỏ công nung luyện thì chẳng bằng lụm vàng khối dưới đất coi có vẻ thực tế hơn.

Cũng giống như Sở Thanh Lăng. Mới đầu các lão tổ Sở doanh lượm vàng khối dưới đất, để Sở Thanh Lăng tu luyện công pháp mạnh mẽ nhất, thâm ảo nhất của Sở Cuồng Chân Đế.

Thế nhưng khi đạt tới trình độ nhất định, sau khi thực lực của Sở Thanh Lăng cường đại hơn, các lão tổ Sở doanh bắt đầu kỳ vọng nàng nhiều hơn, bắt đầu khai thác khu mỏ này.

Dù sao, Sở Cuồng Chân Đế cũng chỉ là Chân Đế, thua kém thủy tổ không ít!

Vì vậy các lão tổ Sở doanh muốn Sở Thanh Lăng chuyển từ đại đạo Sở Cuồng Đế sang đại đạo Cuồng Tổ. Trên thực tế, với thiên phú cùng ngộ tính của Sở Thanh Lăng, chuyện này vốn không thành vấn đề.

Dù sao đại đạo của Sở Cuồng Đế cũng bắt nguồn từ đại đạo của Cuồng Tổ, có thể bao dung lẫn nhau, giống như nước sông chảy vào biển lớn.

Thế nhưng vấn đề ở chỗ quá trình Sở Thanh Lăng chuyển từ đại đạo Sở Cuồng Chân Đế sang đại đạo Cuồng Tổ không hề thuận lợi, dù sao trên thế gian này không có chuyện nào thập toàn thập mỹ cả.

Nếu như Sở Thanh Lăng chỉ muốn trở thành một Chân Thần thì chuyện này không ảnh hưởng gì nhiều. Thế nhưng muốn trở thành Chân Đế, thậm chí bước lên con đường trở thành thủy tổ, vậy thì khó rồi. Trên con đường này, một khi xuất hiện vấn đề dù nhỏ bé thì mọi công sức đều đổ song đổ biển.

Vấn đề của Sở Thanh Lăng là bí mật rất ít ai biết, ngoại trừ bản thân nàng ra thì cũng chỉ có mấy vị lão tổ tối cao của Sở doanh mới biết. Bây giờ bị Lý Thất Dạ nói huỵch toẹt, Sở Thanh Lăng không giật mình mới là lạ.

- Ngươi... làm sao ngươi biết.

Sở Thanh Lăng giật mình, nhìn Lý Thất Dạ một cách khó tin.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện