Lộ Thịnh chưa từng nghĩ tới quá khứ của Liễu Y Nam lại có liên quan đến anh, anh vẫn cho rằng trước kia ở trong lòng Liễu Y Nam, sự tồn tại của anh nhỏ tới gần như trong suốt.
Cho nên lúc nghe thấy những lời đó, anh khiếp sợ, cũng hoàn toàn không thể tin được. Không phải là không tin cô, mà là không dám tin sự thật đó.
Mấy câu ngắn ngủi của cô khiến Lộ Thịnh hoàn toàn không kịp tiêu hóa.
Có thể cũng là ông trời muốn anh chậm rãi tiêu hóa, lúc Lộ Thịnh còn đang trong sự khiếp sợ thì nhận được một cuộc điện thoại.
“Được rồi, tôi biết rồi, tôi lập tức tới ngay.” Vẻ mặt Lộ Thịnh nghiêm túc.
“Làm sao vậy?” Liễu Y Nam hỏi anh.
“Bà ngoại vào phòng cấp cứu rồi.”
Hai người vội vội vàng vàng đi ra ngoài, trong thang máy, Liễu Y Nam kéo tay anh, cô rõ ràng cảm nhận được sự run rẩy của anh.
Trong khoảnh khắc rời khỏi cửa xe, Lộ Thịnh do dự một chút, anh gọi Liễu Y Nam: “Em lái đi.”
“Được.” Liễu Y Nam nhanh chóng đối vị trí với anh, lái xe đến viện hộ lý.
Lúc hai người đến, Thịnh Giai Lệ và Lộ Đồng Đào cũng vừa mới đến cổng.
Cấp cứu đã kết thúc, viện trưởng của viện hộ lý vẻ mặt u sầu đứng ở cửa phòng cấp cứu, ông nhìn Lộ Thịnh một cái, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai anh: “Chú xin lỗi, Tiểu Lộ, tụi chú thật sự đã cố gắng hết sức rồi.”
Nước mắt của Thịnh Giai Lệ lập tức rơi xuống, hơi có chút kích động: “Hôm qua không phải vẫn còn tốt sao? Hôm qua tôi còn tới thăm mẹ, làm sao lại…”
“Thật ra chức năng trái tim của bà cụ đã suy kiệt rất nghiêm trọng rồi, trong tình hình mùa đông như vậy rất nguy hiểm, cộng thêm một vài biến chứng… chúng tôi thật sự rất xin lỗi.”
Lộ Đồng Đào ôm lấy Thịnh Giai Lệ: “Chúng tôi hiểu, cũng xin anh hiểu tâm tình cho người nhà như chúng tôi.”
Viện trưởng gật gật đầu: “Đây là đương nhiên.”
“Viện trưởng Trương, mấy năm năm vô cùng cảm ơn chú, cảm ơn mọi người đã chăm sóc bà ngoại.” Lộ Thịnh trầm mặc một hồi mở miệng: “Mấy ngày nay tụi cháu sẽ xử lý tốt hậu sự của bà ngoại, công việc sau đó đợi tang sự xong xuôi cháu lại đến tìm chú được chứ?”
“Đương nhiên, Tiểu Lộ.” Viện trưởng vỗ vỗ anh: “Nén bi thương.”
Bà ngoại ở viện hộ lý này đã nhiều năm, hàng năm lúc Lộ Thịnh về nước gần như mỗi ngày sẽ đến cùng bà. Sau khi về nước phát triển anh cũng thường xuyên đến thăm bà.
Viện trưởng ở trong viện hộ lý từng gặp qua đủ loại người nhà muôn hình muôn vẻ, Lộ Thịnh làm đời thứ ba, có thể hiếu kính người già như thế đúng là hiếm thấy.
Liễu Y Nam cực kỳ lo lắng cho trạng thái của Lộ Thịnh, hai ngày nay, anh đều làm hậu sự cho bà ngoại đâu vào đấy, tất cả các khâu xử lý không kém một chút nào, thế nhưng anh càng như vậy, Liễu Y Nam càng lo lắng.
Bà ngoại đối với Lộ Thịnh là sự tồn tại như thế nào, Liễu Y Nam biết quá rõ ràng rồi, mặt ngoài anh cũng không thể hiện ra quá nhiều cảm xúc, thế nhưng Liễu Y Nam biết, anh càng là như thế, trong lòng càng sụp đổ.
Tâm tình như vậy kéo dài đến ngày cuối cùng, Lộ Thịnh không nói một lời mà nhìn di thể bị đẩy vào lò hỏa táng, Liễu Y Nam nhìn mặt mũi anh tràn đầy sự mệt mỏi, cô đau lòng không thôi.
Chờ đến lúc Liễu Y Nam lấy nước đi đến bên cạnh anh: “Anh uống chút nước đi?”
Lộ Thịnh lắc đầu, Liễu Y Nam không có cách nào cười an ủi anh, chỉ có thể cầm lấy tay anh, đứng bên cạnh anh: “Anh còn có em mà?”
Lộ Thịnh dùng sức nắm chặt tay cô, nhìn cô: “Anh không sao, em yên tâm.”
Liễu Y Nam hoàn toàn không có cách nào yên tâm được, không bao lâu anh lại bị người ta gọi đi.
Một cô gái mặc áo khoác màu đen đi đến trước mặt Liễu Y Nam, cô nhìn cô gái kia một chút, tướng mạo cô ấy thanh tú xinh đẹp, không biết là bởi vì hôm nay đặc biệt hay là vẫn luôn như vậy, cô ấy để cả khuôn mặt mộc, thế nhưng ngũ quan lại tinh xảo, làn da nhẵn nhụi hoàn mỹ.
“Chào cô, cô là Liễu Y Nam đúng không.”
“Là tôi.” Liễu Y Nam gật gật đầu.
“Tôi là Hạ Tiêu.” Cô gái vươn tay về phía Liễu Y Nam.
“Chào cô.” Liễu Y Nam lễ phép cầm lại.
“Không nghĩ tới lần đầu tiên chúng ta gặp mặt lại là trong trường hợp như thế này.” Hạ Tiêu từ từ mở lời: “Nghe tên tuổi đã lâu, lần đầu tiên nhìn thấy người thật.”
“Tôi cũng thường nghe Lộ Thịnh nói về cô, cô so với trong tưởng tượng của tôi thì xinh đẹp hơn. Nghe nói trước kia cô vẫn luôn ở nước ngoài.”
“Ừm, tháng này vừa trở về, nghe nói cô đi hỗ trợ giảng dạy, nếu không thì còn có thể làm quen sớm một chút.”
Liễu Y Nam gật gật đầu, nhưng cũng đã ba ngày cô không nghỉ ngơi rồi, xã giao như vậy khiến cô cảm thấy mệt mỏi rã rời.
“Có lẽ là cô rất mệt mỏi rồi, chúng ta có thể kết bạn Wechat không? Hôm nào đó tôi hẹn cô ra uống trà.” Hạ Tiêu lấy điện thoại ra.
Liễu Y Nam không tìm được bất cứ lý do gì để từ chối, huống hồ, cô cũng tràn đầy tò mò với người phụ nữ tên là Hạ Tiêu này.
Kết bạn Wechat xong, Lộ Thịnh bên kia cũng gần như xong rồi, mãi tới buổi tối dùng cơm kết thúc, toàn bộ tang sự mới tính là xong xuôi.
“Tiểu Thịnh, Liễu Liễu, hai đứa cố gắng về nhà nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay bận bịu đều không có thời gian chợp mắt rồi.” Thịnh Giai Lệ nhìn con trai con dâu, đốc thúc bọn họ.
“Dạ vâng, mẹ và ba cũng về nhà nghỉ ngơi sớm.” Liễu Y Nam mở cửa ra, để bọn họ ngồi vào: “Sau khi về đến nhà mẹ nhớ báo với bọn con một tiếng nhé.”
Thịnh Giai Lệ gật gật đầu, vỗ vỗ tay Liễu Y Nam: “Liễu Liễu, con cố gắng ở bên nó, hiện