Mấy ngày Lộ Thịnh ra nước ngoài, gần như 7, 8 giờ tối ngày nào cũng gọi video với Liễu Y Nam một lần, vừa bắt đầu là muốn nhìn Không Biết, hai ngày nay Liễu Y Nam lại phát hiện ra, anh cũng không quá quan tâm sự sống chết của Không Biết lắm, có thể là cảm thấy cô chăm sóc không tệ, mà ngược lại sẽ tâm sự với cô.
Ngày Lộ Thịnh quay về, anh cũng không nói với Liễu Y Nam, sau khi ngồi lên máy bay chỉ có một loại cảm giác là rất muốn quay về.
Nhân lúc Lộ Thịnh đi nhà vệ sinh, mấy đồng nghiệp tụ tập lại với nhau.
“Cậu có cảm thấy lão đại không đúng lắm không?” Trợ lý của Lộ Thịnh hỏi đồng nghiệp bên cạnh.
“Không đúng chỗ nào? Tôi cảm thấy không có gì khác mà.”
“Chậc, các cậu không phát hiện ra? Gần đây vừa đến buổi chiều anh ấy liền bắt đầu gọi video với người ta, họp hành gì cũng phải đẩy lùi, trước kia có như vậy không?”
“Anh nói thế tôi mới phát hiện ra, kiên trì mỗi ngày gọi video, hôm đó tôi có liếc một cái, thấy là con gái.”
“Còn có, còn có, lần này chúng ta đã nói ra nước ngoài 14 ngày, lão đại quả thật ép cho đến 12 ngày liền kết thúc, trước kia có không? Tôi đã theo lão đại kể từ khi ở Canada rồi, dù sao thì trước kia chưa từng có.”
“Vậy anh ấy có bạn gái cũng rất bình thường mà.”
“Hả? Bạn gái à? Tôi còn cho rằng lão đại và chị Tạ Tiêu sẽ ở bên nhau chứ.”
Mọi người bát quái một hồi, nhìn thấy Lộ Thịnh đi ra liền ngừng lại.
Lúc trở lại Tư Thành đã sắp 10 giờ tối, đến nhà thì phát hiện Không Biết đang ở nhà nhưng lại không thấy bóng dáng anh mong nhớ ngày đêm kia.
Lộ Thịnh lấy điện thoại ra gọi cho Liễu Y Nam.
Lộ Thịnh: Anh về rồi, em đang ở đâu?
Liễu Y Nam: Hả, anh về rồi? Hôm nay nhà trẻ có liên hoan, bây giờ còn đang đi hát, em về trễ một chút.
Lộ Thịnh: Em không lái xe?
Liễu Y Nam: Ừm, em đi ké xe đồng nghiệp về.
Lộ Thịnh: Một lát nữa gửi định vị cho anh, anh tới đón em.
Liễu Y Nam: Không cần đâu, anh cũng rất mệt mà, em bảo đồng nghiệp đưa về một chút là được.
Lộ Thịnh: Em gửi cho anh, anh qua đón.
Liễu Y Nam: ….
Nơi karaoke gần nhà Tô Lệ Vãn, Liễu Y Nam vốn định tối nay đến nhà cô ấy ở nhờ một đêm, nhưng Lộ Thịnh đã về rồi, cô liền gửi tin nhắn cho Tô Lệ Vãn bảo cô ấy không cần tới đón.
Tiểu Điềm Lệ Litchi: Uống chút rượu cho say, sau đó “cưỡi” anh ta!
Liễu Liễu ngủ đến khi tự nhiên tỉnh: ????
Tiểu Điềm Lệ Litchi: Cố lên Liễu Liễu!
Liễu Y Nam cũng không muốn để ý đến cô ấy, nhưng cô ấy vừa nói như vậy, cô cảm thấy ly Long Island Iced Tea còn đầy ở trên bàn không giờ phút nào là không dụ dỗ cô uống hết nó.
*Long Island Iced Tea được pha chế từ 5 loại rượu chính là Tequila, Vodka, Rum, Gin, Triple kết hợp với Cola thêm vài viên đá trong veo và một lát chanh vàng.
Uống hay không uống, đây là một vấn đề.
Giờ phút này không biết là duyên phận hay là ý trời, trong phòng karaoke đúng lúc đến lượt một bài hát tiếng Quảng Đông, không ai hát, cho nên để nguyên nhạc.
Dương Thiên Hoa hát đến chỗ: Lấy Long Island Iced Tea đổi lấy nửa đêm ngủ yên của tôi.
Liễu Y Nam liền bưng ly rượu lên, vậy thì nguyện ly Long Island Iced Tea này có thể làm cho cô được như mộng đi.
Cuối cùng hát xong mấy bài hát, mọi người thu dọn một chút rồi chuẩn bị tan cuộc.
“Woa! Liễu Liễu, sao cô uống hết ly rượu này rồi?” Đồng nghiệp kêu to: “Có phải cô nghĩ nó là nước trái cây không? Uống như thế không được đâu.”
Liễu Y Nam xua xua tay, tác dụng chậm của Long Island Iced Tea thật sự là quá đủ, cô đã có chút mơ mơ màng màng.
“Đi, Liễu Liễu, tôi đưa cô về nhà.” Người nói chuyện tên là Kiều Lệ, là bạn làm chung với cô.
“Không cần, không cần, có người tới đón tôi.”
Lúc đi tới cửa, bước chân của Liễu Y Nam đã bắt đầu loạng choạng rồi. Lộ Thịnh đứng ở cổng, buổi tối lái xe nên anh đeo kính mắt gọng cổ điển, viền bạc, một thân áo khoác dài màu đen, nhã nhặn lại cấm dục.
Liễu Y Nam híp mắt nhìn anh, nghĩ thầm: Người đàn ông mình yêu đúng là có giá trị nhan sắc của thần tiên.
Tửu tráng túng nhân đảm* chính là để hình dung cô, vừa đi đến trước mắt Lộ Thịnh, Liễu Y Nam đột nhiên đâm vào ngực anh, khiến anh nhất thời chân tay luống cuống.
*Nguyên văn: 酒壮怂人胆 (tửu tráng túng nhân đảm): Nghĩa là uống rượu vào thì người yếu đuối nhút nhát cũng to gan hơn.
“Anh về rồi à?” Cô nói chuyện anh giống như đang nói với trẻ con.
“Ngại quá, Liễu Liễu cô ấy nghĩ Long Island Iced Tea là nước trái cây nên uống hết cả một ly lớn.” Kiều Lệ giải thích với Lộ Thịnh.
“Cảm ơn, tôi đưa cô ấy về nhà.” Lộ Thịnh đỡ Liễu Y Nam, gật gật đầu với Kiều Lệ bọn họ.
“Được được, chậm một chút.”
Nhìn bọn họ rời đi, mấy đồng nghiệp cũng xoay người đi đến bãi đỗ xe.
“Đó là bạn trai của cô Liễu à? Đẹp trai thế?”
“Các cô không cảm thấy rất quen mắt sao?”
“Tôi cảm thấy rất đẹp trai, soái ca đều đẹp trai giống nhau.”
“A! Tôi nhớ ra rồi, người lúc trước làm thiết kế cho nhà trẻ của chúng ta? Đúng không?”
“Đúng, đúng, đúng, hình như là vậy, tôi nói mà, sao lại quen mắt như thế.”
“Kiều Lệ, cô có biết cái gì không? Sao bọn họ lại ở bên nhau?”
Quan