Lần đầu tiên trong cuộc đời Liễu Y Nam được ôm kiểu công chúa.
Không cần hỏi, chính là cảm giác không tốt lắm.
Nếu có cơ hội, cô muốn lên Zhihu cảnh tỉnh, các chị em đã uống rượu thì đừng yêu cầu bạn trai ôm công chúa, lúc cô được nhấc bổng lên khỏi mặt đất đã suýt chút nữa nôn ra ngoài.
Ngoại trừ cảm thụ không tốt lắm này thì những cái khác cô đều rất hài lòng, sau khi hài lòng, cô không khỏi bắt đầu suy nghĩ lung tung: Người đầu tiên ôm cô như vậy là Lộ Thịnh, vậy người đầu tiên Lộ Thịnh ôm như vậy là ai, là Lương An sao?
Suy nghĩ lung tung dễ khiến người rơi vào ngõ cụt, Liễu Y Nam quyết định bỏ qua, không muốn nghĩ nữa.
“Hay là anh thả em xuống đi, em tự đi được.” Liễu Y Nam thoáng vùng vẫy hai cái.
“Đừng nhúc nhích.” Bàn tay ôm eo cô của Lộ Thịnh siết chặt.
Có trời mới biết hiện tại anh đã khắc chế bản thân cỡ nào, có thể ông trời cũng không biết được.
Liễu Y Nam ôm cổ anh, dựa đầu lên vai Lộ Thịnh, hơi thở phả qua cổ anh, khuôn mặt của Lộ Thịnh đã đỏ đến mang tai.
Liễu Y Nam được ôm cả một đường đi, trước khi vào cửa cô còn nghĩ, hay là đến chỗ bảo an xin đoạn video giám sát, cũng coi như là một kỷ niệm,
Sau khi vào phòng ngủ cô thật bị ném lên giường, ném xong Lộ Thịnh liền đi ra ngoài, Liễu Y Nam hoài nghi có phải kịch bản sau đó bị Không Biết ăn hết rồi không?
Chưa được hai phút, Lộ Thịnh lại quay về phòng, Liễu Y Nam nhìn anh cầm một hộp bao cao su trên tay, cô xem như đã biết anh đi làm gì rồi. Anh cởi bỏ áo khoác màu đen rồi ném xuống đất, sau đó cúi đầu chống tay phía trên cô.
“Liễu Y Nam, một cơ hội cuối cùng, em có say không?” Lộ Thịnh nhìn cô.
Liễu Y Nam lắc đầu, cắn môi một cái.
Lộ Thịnh cúi đầu, lại hôn cô một lần nữa.
Đây là lần thứ hai bọn họ hôn nhau rồi.
Đương nhiên, lần này tay của Lộ Thịnh không còn thành thật như vậy nữa, tay anh đặt trên vòng eo nhỏ mềm của cô, sau đó chậm rãi lướt đến ngực cô. Cách lớp áo ngoài và nội y, bàn tay của anh dán trên bầu ngực của cô.
Cách nội y đã có thể cảm nhận được xúc cảm rất tốt, vừa non vừa mềm.
Hai tay Liễu Y Nam nắm chặt ga giường, bàn tay vốn cách một lớp áo không biết từ lúc nào đã mò vào bên trong, phần lớn bầu ngực của cô được bao trong nội y, nơi không được bao trùm tiếp xúc thân mật với đầu ngón tay của anh, Liễu Y Nam rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ từ ngón tay anh truyền đến.
Trong lúc nhất thời, cô cũng không phân biệt được, cảm giác tê dại rốt cuộc là từ đầu lưỡi của anh truyền đến hay là từ đầu ngón tay của anh.
Áo bị anh vén lên, khoác lên chỗ ngực cô, nội y bị anh nhẹ nhàng kéo xuống kẹp dưới ngực cô. Ngón tay chạm vào đầu vú của cô, Lộ Thành nhẹ nhàng gảy một cái, đầu vú lập tức cứng lên.
Ngón cái và ngón trỏ nắm viên hồng đứng thẳng kia, thoáng dùng lực bóp nhẹ mấy cái, không có gì bất ngờ xảy ra, Liễu Y Nam phát ra tiếng ưm.
Âm thanh của cô giống như chất kích tình, Lộ Thịnh cảm thấy phía dưới của mình vừa cứng lại vừa trướng.
Anh quỳ gối ở hai bên eo nhỏ của cô, không để sức nặng toàn thân đè lên người cô. Lưu luyến không rời mà buông cái lưỡi mềm của cô ra, anh bắt đầu liếm láp cổ cô, dọc theo cái cổ thon dài đến xương quai xanh, mỗi một tấc da thịt anh đều không buông tha.
Liễu Y Nam ngửa cổ, xương quai xanh lộ lên chờ anh đến gặm nhấm. Anh lưu lại một dấu răng trên xương quai xanh của cô, không đau nhưng lại vô cùng rõ ràng.
Lộ Thịnh nâng hai tay cô lên, cởi áo ra ném xuống đất, chiếc áo lót vướng víu bị anh ném đi thật xa. Anh đã không kịp chờ đợi mà nhấm nháp bầu vú của cô. Giống như cảnh trong mơ, da thịt non mềm, xúc cảm rất tốt, Lộ Thịnh nhịn không được vừa liếm vừa cắn, anh muốn xác định một chút, đây không phải là mơ.
Quả nhiên Liễu Y Nam bị anh cắn đến phát ra tiếng nức nở “Ưm a”.
“Đau… ưm… nhẹ một chút.” Liễu Y Nam đẩy đẩy bờ vai anh.
Lộ Thịnh không hề bị lay động, chôn đầu sâu hơn.
Một tay xoa bầu vú mềm của cô, một tay cởi bỏ quần của cô ra. Đẩy mép quần lót ra, anh dùng một chân chặn lại hai chân đang định khép vào của Liễu Y Nam.
Tiếng thở dốc của cô càng ngày càng nặng, bàn tay của anh càng tiến sâu vào bên trong thì cô càng căng thẳng, Liễu Y Nam không tự chủ được muốn kẹp chặt hai chân nhưng lại bất lực.
Cô động tình rồi, sự ẩm ướt dinh dính đầy tay Lộ Thịnh là minh chứng rõ nhất.
Trái tim căng thẳng của Liễu Y Nam nhảy lên thình thịch, tay nên để chỗ nào? Chân nên để như thế nào? Tiếng phải kêu thế nào? Mặc dù Liễu Y Nam suy nghĩ chuyện ngủ với Lộ Thịnh vô số lần trong lòng, thế nhưng ngay cả phim 18+ cô cũng không xem được, huống chi là việc chỉ nghĩ suông chứ chưa làm bao giờ.
Một giây sau, Liễu Y Nam không kịp suy tính bất kỳ thứ gì, đầu hạch bị anh nhẹ nhàng xoa nắn, tiếng rên rỉ nhỏ vụn không kìm được phát ra từ trong miệng.
“Ưm…” Ngay cả lúc cô rên rỉ cũng mang theo sự run rẩy.
“Rất ướt.” Lộ Thịnh nhìn cô.
Liễu Y Nam gật gật đầu, chờ mong lại sợ hãi chuyện tiếp theo.
Ngón tay đi vào cửa huyệt ướt át, nhẹ nhàng nhấn một cái, cả người Liễu Y Nam lập tức rụt lại.
“Thả lỏng một chút.” Một tay Lộ Thịnh vỗ vỗ mông cô: “Sợ rồi?”
Liễu Y Nam gật gật đầu, lại lắc đầu.
Dáng vẻ của cô khiến cho Lộ Thịnh cười ra tiếng: “Anh sẽ nhẹ một chút.”
Giọng điệu cực kỳ giống như bác sĩ, y tá chích thuốc cho bạn khi còn bé, nói “Cô/chú sẽ nhẹ một chút”, nhưng có người nào mà không chích cho một phát mạnh.
Đương nhiên, ngón tay của anh không đột nhiên đâm vào, mặc dù anh vô cùng dịu dàng nhưng Liễu Y Nam vẫn nhíu mày.
Bên trong huyệt nhỏ vừa non vừa chặt, vừa đưa ngón tay vào Lộ Thịnh đã có chút đổ mồ hôi, nếu như không phải chú ý đến cảm nhận của cô thì Lộ Thịnh mới không muốn để ngón tay chiếm lấy lần đầu tiên của cô.
Nhìn lông mày cô giãn ra từng chút một, ngón tay cũng bắt đầu ra vào từng chút, Liễu Y Nam nghiêng đầu qua một bên, cắn môi, nhắm mắt lại, cô dường như có thể cảm nhận rõ ràng được hình dáng ngón tay của anh, anh ra vào, gảy móc như thế nào.
Nước càng ngày càng nhiều, theo ngón tay ra vào của anh chảy ra đầy tay. Lộ Thịnh định cho thêm một ngón tay, thế nhưng phát hiện ra có chút khó khăn.
Rút ngón tay ra ngoài, cảm giác trống rỗng đột nhiên ập đến khiến cho Liễu Y Nam phát ra một tiếng “Hửm” nghi vấn.
Lộ Thịnh ngồi dậy, cởi nút áo dưới cái nhìn chăm chú của cô, anh cởi bỏ áo sơ mi và quần ngoài, lộ ra lồng ngực rắn chắc, mặc dù cơ bụng không phải là hình sôcôla rõ ràng nhưng cũng có thể lờ mờ thấy được, Liễu Y Nam đỏ mặt, dời ánh mắt đi.
Anh tiến đến bên tai cô một lần nữa, đầu lưỡi liếm liếm vành tai cô: “Chịu đựng một chút.”
Liễu Y Nam gật đầu, cảm nhận được hai ngón tay của anh đút vào, cô không nhịn được mà kêu ra tiếng: “Nhẹ một chút… a…”
Vách trong không ngừng co rút lại, ngậm thật chặt hai ngón tay, bên dưới của Lộ Thịnh cũng căng chặt, Liễu Y Nam đưa tay siết chặt cánh tay của anh, cong người lên, mũi chân thẳng băng, gót chân không ngừng ma sát với