Mà những người khác cũng liên tiếp dừng lại rồi nhìn về phía cao thủ đó, lúc này đôi mắt ông ta đã mất đi thần sắc!
Linh hồn đã không còn!
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám cao thủ nhà họ Tần ở đây ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt đều mang theo vẻ khiếp sợ và kiêng dè!
Chém một cái, linh hồn mất luôn rồi?
Tất cả đều nhìn chằm chằm về phía Diệp Huyên.
Cách đó không xa, sắc mặt Diệp Huyên có hơi tái nhợt nhưng hắn vẫn đứng thẳng, giống như một thanh kiếm sắc sắp ra khỏi vỏ, lộ ra sự sắc bén của mình.
Lúc này, lão già cầm đầu của nhà họ Tần đột nhiên nói: “Hắn ta bị phản phệ rồi, mau, mau giết hắn! ”
Đúng lúc này, Diệp Huyên cầm kiếm chỉ vào một cao thủ Thí Đạo Cảnh gần phía bên phải hắn: “Phân tách hắn cho ta!”
Vừa dứt lời, sắc mặt tên cao thủ bị kiếm Trấn Hồn của Diệp Huyên chỉ vào lập tức thay đổi.
Ông ta điên cuồng lùi về phía sau, nhưng còn chưa lùi được mấy bước thì đã cảm thấy dường như bản thân mình có thứ gì đó đang dần dần biến mất!
Linh hồn!
Tên cao thủ đó hoảng sợ mà cất tiếng nói: “Cứu! ”
Ông ta còn chưa nói xong thì cơ thể đã cứng đơ lại, có thể thấy rõ hai mắt ông ta đã mất đi