Đệ Nhất Kiếm Thần

Trấn hồn, phân hồn, thu hồn!


trước sau

Độc Cô Huyên gật đầu: "Vị Ương Thành là thành trì lớn nhất Thiên Vực, cũng có thể nói là thành trì lớn nhất tinh vực Vị Ương chúng ta, thành này có liên hệ với vô số giới, bao gồm cả Nam Vực và Bắc Vực, thậm chí cường giả Yêu Vực cũng thường xuyên đến đây mua bán. Bởi thế, Vị Ương Thành cực kỳ phồn hoa, đương nhiên cũng cực kỳ phức tạp, bởi vì có các cường giả từ khắp các giới đến, còn có cường giả bản địa của Thiên Vực. Nếu chúng ta muốn tìm Liên Nhi, đi đến đây tìm người giúp đỡ là lựa chọn tốt nhất, con muốn mua đồ, nơi này cũng thích hợp nhất. Nhưng mà..."

Nói đến đây, bà ấy nhìn Diệp Huyên rồi tiếp lời: "Bây giờ Huyên Nhi đang mang bảo vật trên người, nếu đến thành này..."

Diệp Huyên cười nói: "Không sao ạ, đánh không lại thì con chạy, đánh thắng được thì con sẽ giết".

Độc Cô Huyên khẽ gật đầu: "Được".

Cứ thế, Diệp Huyên dẫn Độc Cô Huyên cùng Đế Khuyển không quá tình nguyện kia đi đến Vị Ương Thành.

Có hơi xa, nên bọn họ đi thuyền tinh vân.

Bên trong Tháp Giới Ngục, Diệp Huyên ngồi xếp bằng xuống đất, trước mặt hắn là kiếm Trấn Hồn đang lơ lửng!

Từ sau khi kiếm Trấn Hồn theo hắn, hắn vẫn chưa nghiên cứu kĩ qua kiếm này, theo lời Giản Tự Tại, kiếm này còn đại diện cho một loại pháp tắc... Pháp tắc gì đây?

Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó đưa tay nắm chặt lấy kiếm Trấn Hồn, trong nháy mắt, hắn cảm giác tâm thần của bản thân vô cùng bình yên, cảm giác này hắn chưa từng có bao giờ.

Nhưng vào lúc này, một giọng nói nữ lanh lảnh vang lên trong đầu hắn: "Tiểu chủ, ta được tạo thành từ lực lượng của vô số hồn phách cùng với hồn tinh của chí bảo này, người nắm giữ ta có định tâm thần, trấn hồn phách, tâm thần sáng tỏ!"

Diệp Huyên ngây cả người, sau đó hỏi: "Ngươi là linh của kiếm Trấn Hồn?"

Thanh âm kia đáp: "Vâng!"

Diệp Huyên vội vàng hỏi lại: "Ngươi là bậc gì?"

Linh của kiếm Trấn Hồn nói: "Trên bậc Thánh cực phẩm là bậc Tiên, từ Thánh vào Tiên rất khó, vì khoảng cách đó cần được bảo vật tự mình lột xác, tương đương với nhân loại đột phá từ cảnh giới Vô Thượng lên Thánh Cảnh vậy, không chỉ phải tự mình lột xác, mà còn phải nâng tâm cảnh lên một bậc, mới có thể từ Thánh vào Tiên. Mà trên cả Tiên thì chính là Tạo Hóa, Tạo Hóa là gì? Là ý chỉ linh khí bản thân có thể đoạt lấy khả năng tạo hóa của thiên địa, giống như ta!"

Diệp Huyên vội vàng nói: "Ngươi? Nói rõ hơn đi!"

Linh của kiếm Trấn Hồn nói: "Thưa Tiểu chủ. Người được tạo thành từ linh hồn và thể xác, hai thứ này tuy có thể tách ra, nhưng lại không thể thiếu thứ nào, năng lực của ta đặc biệt, chính là trấn hồn, phân hồn, và thu hồn. Nếu Tiểu chủ cầm ta giao đấu với địch, có thể coi thường thể xác của đối phương, coi thường bất kỳ loại bảo vật phòng ngự nào của đối phương, cũng coi thường luôn cả bảo vật hộ hồn của chúng, tất nhiên, chỉ giới hạn đến cảnh giới Tạo Hóa này thôi. Ví như ba thanh kiếm trong tháp này của Tiểu chủ, nếu là bảo vật cỡ này thì có thể dễ dàng phá hủy khả năng Tạo Hóa của ta. Nhưng bảo vật kiểu này thế gian hiếm có. Bởi thế, trong tình huống không có gì đặc biệt, Tiểu chủ có thể dùng một kiếm trấn áp hồn phách của đối phương!"

Diệp Huyên

vội vã hỏi lại: "Vậy phân hồn thì sao?"

Linh của kiếm Trấn Hồn nói: "Phân hồn nghĩa là tách hồn khỏi xác, trong vòng trăm trượng, ta có thể tự động khóa chặt đối phương, triển khai khả năng vô thượng để cưỡng ép tách hồn phách đối phương ra khỏi thể xác!"

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi.

Thần khí!

Cái gì là Thần khí?

Đây chính là Thần khí đó!

Diệp Huyên nén tâm tình kích động lại, hỏi tiếp: "Vậy thu hồn nghĩa là thu hồn phách về đúng không?"

Linh của kiếm Trấn Hồn đáp: "Thu hồn là thu phục hồn phách của đối phương, sau khi thu phục, có thể giấu vào bản thể của ta rồi luyện chế thành âm hồn, sức chiến đấu của âm hồn mặc dù không mạnh, nhưng lại có thể tự do qua lại bất cứ nơi đâu mà không để lại dấu vết... Chủ nhân cũ đã từng luyện chế ngàn vạn âm hồn, việc của chư thiên vạn giới ngài đều rõ như lòng bàn tay. Tất nhiên, việc này đã khiến thiên địa nổi giận, rất có thể khiến Thiên Đạo phản phệ lại!"

Diệp Huyên có chút hưng phấn, cũng có chút kích động!

Thật không ngờ!

Hắn thật không ngờ kiếm Trấn Hồn này lại khủng bố đến vậy, đã không thể hình dung bằng từ kiếm nữa rồi, nó còn khủng bố hơn một số cường giả Thánh Cảnh nữa!

Như nghĩ đến điều gì, hắn vội vã hỏi: "Trang phục Chư Thần và ấn Xã Tắc của ta cũng là bậc Tạo Hóa sao?"

Linh của kiếm Trấn Hồn nói: "Không phải, bộ trang phục này của người chỉ có thể tính là bậc Tiên cực phẩm, nhưng nếu chúng nó có cơ duyên thì sẽ bước vào Tạo Hóa Cảnh, cũng không phải là không có khả năng. Còn ấn Xã Tắc của Tiểu chủ này thì bản thân nó là Tạo Hóa Cảnh, nhưng linh của nó đã biến mất, trừ khi một lần nữa ngưng tụ thành linh lại, nếu không nó chỉ có thể miễn cưỡng là bậc Tiên".

Diệp Huyên gật gật đầu, như nghĩ đến điều gì, hắn lại hỏi: "Ngươi có thể nhìn được ba thanh kiếm trong tháp này đúng không? Chúng nó là bậc gì?"

Ba thanh kiếm này!

Đối với thanh kiếm này, Diệp Huyên vẫn luôn tò mò, tò mò chúng rốt cuộc là cấp bậc gì.

Linh của kiếm Trấn Hồn trầm mặc một chốc rồi nói: "Xin lỗi Tiểu chủ, ba thanh kiếm này đã vượt quá nhận thức của ta, thế nên ta cũng không biết chúng có cấp bậc gì".

Diệp Huyên trầm mặc.

Xem ra cấp bậc của ba thanh kiếm này còn cao hơn rất nhiều rất nhiều so với hắn tưởng tượng...

Linh của kiếm Trấn Hồn im lặng.

Diệp Huyên cười nói: "Đừng ngại, chắc chắn ngươi đã nhìn thấu được năng lực và sự ưu tú của ta nên mới chủ động đi theo đúng không?"

Linh của kiếm Trấn Hồn khẽ đáp: "Không phải, bởi vì trong Tiểu chủ có tháp này, mà tháp này lại không hề tầm thường, nếu ta theo nó có lẽ sẽ được tạo hóa lại lần nữa... Ta, ta nhìn trúng tòa tháp nhỏ kia, chứ không phải Tiểu chủ".

Diệp Huyên: "..."

...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện