Táng Thiên trường thành là một nơi xa bất tận nằm ở phía nam Thiên Vực, đến tột cùng là bao xa, Diệp Huyên cũng không biết, tin tức hắn nhận được là cứ đi thẳng mãi về phía nam, hơn nữa còn phải đi qua Nam Vực.
Từ đó có thể tưởng tượng được Táng Thiên trường thành này xa đến thế nào.
Trên đường, đột nhiên Đế Khuyển hỏi: “Tại sao không dùng Truyền Tống Trận?”
Trước khi đi, Diệp Huyên cũng đã nghe ngóng, Vị Ương Thành có Truyền Tống Trận có thể trực tiếp đến thẳng Nam Vực, nhưng hắn lại không lựa chọn dùng tống truyền trận.
Diệp Huyên khẽ nói: “Đoạn đường này cứ xem như là tu luyện đi!”
Tu luyện!
Sau khi hắn đạt đến Ngự Khí Cảnh thì vẫn cần phải nghiên cứu kỹ càng cảnh giới này thêm, nhất là vận dụng khí, hắn hy vọng có thể đạt đến cực hạn!
Đế Khuyển liếc nhìn Diệp Huyên: “Cũng đúng, đi theo ngươi, ta cũng cần phải tu luyện chút mới được, nếu không có chết thế nào cũng chẳng biết được!”
Diệp Huyên: “…”
Đế Khuyển bay trên không, còn Diệp Huyên ngự kiếm bay, đứng trên kiếm, Diệp Huyên nhắm hai mắt bình tĩnh tập trung.
Khí!
Nơi nào cũng có khí!
Khí Biến Cảnh là chỉ về cảm nhận được khí, còn Ngự Khí Cảnh là điều khiển được khí sau đó lại vận dụng nó!
Rất nhiều võ giả đều làm được điều này, thế nhưng chưa có ai làm được đến cực hạn.
Cũng giống như Diệp Huyên, trước đây, khi cảnh giới tụt xuống Khí Biến Cảnh, hắn mới phát hiện, thì ra bản thân có thể làm được tốt hơn, chỉ là có đôi lúc mọi người đều thường buông thả bản thân mình, hoặc có thể nói là không quá khắt khe với bản thân.
Tàn nhẫn với bản thân một chút, chắc chắn sẽ nhận được lợi ích bất ngờ!
Xung quanh, luồng khí bắt đầu chuyển động, Diệp Huyên có thể cảm nhận được rõ, rất nhanh chóng, bên người hắn đã xuất hiện năm mươi thanh kiếm khí, mỗi một thanh kiếm đều do khí ngưng tụ mà thành, giống như thanh kiếm thật sự!
Đột nhiên Diệp Huyên nhìn về phía Đế Khuyển cách đó không xa: “Tiền bối, có thể để ta thử được không?”
Đế Khuyển lạnh nhạt nói: “Cứ việc thử!”
m thanh của nó vừa dứt thì năm mươi thanh kiếm đang bay bỗng nhiên chém vào người nó.
Soạt soạt soạt…
Năm mươi thanh kiếm lập tức hóa thành hư không, thế nhưng Đế Khuyển không hề bị sao!
Đế Khuyển cười lạnh hai tiếng.
Diệp Huyên trầm mặc.
Vốn dĩ, hắn nghĩ kiếm khí này của mình đã đủ mạnh rồi, nhưng bây giờ xem ra là do hắn nghĩ nhiều thôi.
Lúc này, đột nhiên Đến Khuyển nói: “Ngươi lấy ta ra để luyện kiếm, ngươi có bị ngốc không vậy?”
Diệp Huyên nhìn Đế Khuyển, Đế Khuyển nói: “Thân xác ta còn mạnh hơn cả Long tộc, kiếm khí của ngươi sao có thể làm ta bị thương?”
Diệp Huyên hỏi lại: “Nếu như kiếm khí có thể làm ngươi bị thương thì sao?”
Đế Khuyển lắc đầu: “Kiếm khí đơn thuần thì tuyệt đối không thể!”
Diệp Huyên khẽ nói: “Nếu như có thể thì sao…”
Vừa dứt lời, hắn vung tay phải lên, một tia kiếm khí lại xuất hiện, hắn bắt đầu nén kiếm khí, điên cuồng nén ép, nhưng rất nhanh chóng…
Ầm!
Kiếm khí đột nhiên vỡ vụn hoá thành luồng khí rồi biến mất.
Diệp Huyên sửng sốt.
Đế Khuyển ở bên cạnh nói: “Quá vội, quá sức rồi!”
Diệp Huyên như suy nghĩ gì đó, một lát sau, hắn tiếp tục…
Cứ như