Đệ Nhất Kiếm Thần

Diệp huynh, còn thở không?


trước sau

Bốn bóng mờ kia đứng trước Diệp Huyên nhưng không có ý tấn công, ngược lại như đang chờ đợi gì đó.

Kế bên hắn, Chiến Quân buột miệng hỏi: “Diệp huynh, bọn họ đến từ thế lực nào vậy?"

"Ta không biết”.

Nghe vậy, hắn ta vừa định nói tiếp thì một người đàn ông trung niên khoác áo bào tím đã xuất hiện trước mặt họ.

Đó chính là vị Nhân Quân kia, trong tay còn cầm một chiếc kính màu trắng thuần.

Chính chủ đến rồi.

Diệp Huyên chậm rãi nắm tay phải lại, âm thầm vận chuyển huyền khí trong người.

Nhân Quân chỉ mỉm cười nhìn hắn: “Không thể không nói biện pháp ẩn giấu của ngươi quả thật rất hay, nếu ta không mượn chiếc kính Quan Tâm này từ Quan Tinh Môn thì đã không tìm ra ngươi rồi”.

Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Các hạ xưng hô thế nào?"

"Người khác hay gọi ta Nhân Quân”, đối phương cười: “Về phần lai lịch, ta chỉ có thể nói rằng chúng ta không phải người của tinh vực Vị Ương”.

Gã vừa nói vừa đi đến gần: “Diệp Huyên, ngươi giao nộp bảo vật, ta cho ngươi toàn thây, thế nào?"

Diệp Huyên nhếch mép: “Ta còn tưởng ông sẽ nói giao bảo vật ra, tha ngươi một mạng chứ”.

Nhân Quân thong thả lắc đầu: “Ngươi thật sự có chút yêu nghiệt, nếu tiếp tục trưởng thành sẽ trở thành mối họa lớn mất, ta phải bóp chết ngươi ở đây thôi”.

Thấy Diệp Huyên im lặng như đang suy tư gì, gã ta nở nụ cười: “Định câu giờ ư?"

Một bóng mờ bên cạnh bỗng khom người thì thầm mấy câu, ánh mắt của Nhân Quân đặt lên người Chiến Quân: “Các hạ đây là người của Táng Thiên trường thành?"

Thấy hắn ta gật đầu, gã ta tiếp lời: “Việc này không liên quan đến các hạ, có thể đi đi”.

Chiến Quân nhìn sang, Diệp Huyên chỉ mỉm cười: “Chiến huynh đi trước đi”.

Thấy hắn ta vẫn trù trừ, hắn lại nói: “Đây vốn là việc cá nhân ta, khiến huynh liên lụy đã là có lỗi rồi. Huynh ở lại đây nữa cũng không có ý nghĩa gì, không cần phải vậy”.

Chiến Quân lẳng lặng một hồi rồi thốt lên: “Bảo trọng”.

Nói xong, hắn ta lập tức biến mất.

Nhân Quân nói: “Ngươi thấy đấy, thế giới này thực tế vô cùng”.

Diệp Huyên cũng cười: “Bình thường thôi. Đây là việc riêng của ta, sao ta phải bắt người khác cùng chết?"

Đối phương nghe vậy thì gật gù: “Tâm tính của ngươi không tệ chút

nào”.

Vừa dứt lời, một bóng mờ sau lưng Nhân Quân đã biến mất, không gian lập tức bị rạch toác ra một đường.

Diệp Huyên biến sắc, nắm tay phải lại. Năm tia kiếm khí lặng lẽ ngưng tụ thành hình, lẫm liệt bổ xuống.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai vang lên. Tất cả kiếm khí vỡ vụn, Diệp Huyên không ngừng thối lui, nhưng những cái bóng mờ đã lặng lẽ vây quanh hắn.

Nguy hiểm!

Hơi thở của tử vong quanh quẩn nơi chóp mũi khiến hắn không dám khinh thường.

Diệp Huyên giẫm mạnh chân phải, khoác lên trang phục Chư Thần, vung kiếm chém ra Nhất Kiếm Định Sinh Tử.

Một bóng mờ trúng chiêu phải lui lại, nhưng đồng thời có vô số luồng sức mạnh khác nện vào người Diệp Huyên.

Uỳnh!

Hắn ngã lộn nhào ra ngoài, cảm thấy thân thể như nát thành từng mảnh. Khi hắn gắng gượng muốn dừng lại, những bóng mờ kia lại xuất hiện. Một thanh kiếm đen bất thình lình hiện ra trong tay, Diệp Huyên vung nó sang ngang, kiếm quang đen nhánh ầm ầm rung động.

Hắn nghe thấy Nhân Quân quát lên từ xa: “Lui!"

Bốn bóng mờ quanh Diệp Huyên lập tức biến mất, thoắt cái xuất hiện lại sau lưng gã ta. Đường kiếm của Diệp Huyên không đánh trúng ai.

Nhân Quân ngắm nghía thanh kiếm trong tay hắn một hồi, khẽ than: “Kiếm của ngươi... lợi hại đấy”.

"Vậy sao?", Diệp Huyên lau đi vết máu bên khóe môi, nhăn nhở cười.

Khi thân ảnh Nhân Quân vừa biến mất, hắn lại vung kiếm, sau đó tiếp tục bay tít ra ngoài trong một tiếng nổ lớn.

Nhân Quân mỉm cười ở đằng xa: “Bóp chết một thiên tài quả nhiên rất có cảm giác thành tựu”.

Gã đang chuẩn bị ra tay lần nữa thì chợt nhíu mày, ánh mắt đánh về phía sau lưng Diệp Huyên, nơi có sáu người đang hộc tốc chạy tới, người dẫn đầu trong đó chính là Chiến Quân.

Đôi mắt Nhân Quân khẽ nheo lại.

Chiến Quân vọt đến khi thấy Diệp Huyên nằm sõng soài trên đất, hô lên: “Diệp huynh, còn thở không?"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện