Như Lục Vân Tiêu đã từng nói, R.S sẽ hợp tác với Phong Hàn, cả hai bên đều tương đối vui vẻ với việc kí hợp đồng
Lai Phỉ Kiều cùng Lục Vân Tiêu kí xong hợp đồng liền được mời ở lại ăn cơm, ban đầu Lục Vân Tiêu khéo từ chối nhưng mà sau đó vẫn là chiều chuộng Lai Phỉ Kiều ở lại thưởng thức đồ do La Phi nấu
" Gần đây R.S có rất nhiều loại vũ khí tân tiến, ngài Lục có muốn xem qua?" Lão Từ ngồi gắp thức ăn, hỏi một cách rất thoải mái
" Lát nữa tôi có thể cử cậu Lưu đi, nhất định muốn xem vũ khí của R.S" Lục Vân Tiêu nhếch môi đáp lại
Lát sau cũng ăn xong, Tạ Thủy cần điều trị vết thương nên về phòng trước, không quên đem theo thức ăn cho Tống Sơ Tuyết. La Phi ở lại dọn bữa, lão Từ cùng Lục Vân Tiêu đã đi ra ngoài thưởng trà
" Cần tôi giúp không?" Lưu hỏi
" Nếu có thể thì đến nhà bếp vệ sinh giúp tôi" La Phi bê đồ vào nhà bếp
Lưu đi theo sau, có ý định bê giúp La Phi liền bị cô khước từ, nói rằng anh là khách cho nên không cần làm nhiều
" Cô thích nấu ăn sao?" Lưu vừa ăn thức ăn do cô nấu, mặc dù đều là món đơn giản nhưng rất ngon
" Đã từng thôi" La Phi đáp lại
" Tại sao lại là đã từng"
La Phi đang rửa bát liền đặt bông xuống, thở dài một hơi
" Trước tôi từng thích một người"
" Rồi sao?"
" Người đấy và tôi đều thích nấu ăn, chúng tôi cũng đã hẹn hò và cũng rất hạnh phúc" La Phi chầm chậm nói
" Nhưng mà đáng tiếc, bố mẹ anh ấy không chấp nhận người như tôi. Tôi vốn không học đại học, họ nói tôi không có tương lai mà chỉ làm một con sâu gạo ăn bám"
" Ừm"
" Cho đến khi họ đoạt đi mạng sống của gia đình tôi, cuộc sống của tôi đã trở nên cùng quẫn hơn bao giờ hết. Tôi mỗi ngày đều đối mặt với những lời đàm tiếu do nhà kia thêu dệt, những ngày tháng sống trong bi phẫn mệt nhoài. Đã từng! Tôi đã từng sốc nổi. Đã cố gắng để tự tử, nếu như không có lão Từ thì có lẽ không còn