- Tiểu Mi, em làm gì vậy?
Tống Huyền thấy cố sắp đồ, đốt nến, bộ dạng như muốn làm pháp bèn vội vàng hỏi cô.
- Tống tiên sinh, em muốn dùng nguyên thần tìm Tiểu Thiên, anh giúp em nhìn cửa, đừng để bất kỳ ai đi vào quấy rầy em.
Dương Tử Mi nhìn anh nói:
- Trận pháp lần này có phần nguy hiểm, nếu không cẩn thận, có khả năng nguyên thần của em sẽ không thể quay lại được.
Tống Huyền nghe xong, kinh hãi:
- Tiều Mi, vậy không được, quá nguy hiểm, anh thì bất lực, chẳng may có người cố tình xâm nhập, anh sẽ không thể bảo vệ được em.
Liên Y đứng bên cạnh cũng điên cuồng viết lên đất:
- Đừng làm, đừng làm, đừng làm…
- Tiểu Mi, Liên Y cũng không muốn em làm, em đừng quá kích động.
Tống Huyền vỗ vai cô:
- Tiểu Thiên không phải đứa trẻ bình thường, anh tin sẽ tìm được nó, em đợi thêm chút nữa, nếu ngay cả em cũng rơi vào nguy hiểm thì đến lúc đó biết dựa vào ai cứu nó.
Dương Tử Mi nhìn anh, rồi lại cúi đầu nhìn Liên Y đang nhìn cô với ánh mắt cầu xin.
Tống Huyền phải dựa vào cô tiếp tục trị liệu thì mới có thể duy trì tính mạng, phía sau tính mạng của anh còn phải gánh vác trách nhiệm với Lâm Thanh Mai và Tiểu Bàn.
Hiện tại Liên Y hình như cũng trăm phần trăm phải dựa vào cô, khả năng phải dựa vào cô mới vượt qua được thiên kiếp lần thứ hai.
Sư phụ thì chưa tìm được.
Long Trục Thiên đang đợi cô.
Đúng là cô không thể tự ý mắc sai lầm.
Nhưng mà Tiểu Thiên…
Dương Tử Mi nắm chặt quần áo của Tiểu Thiên trong tay, trong lòng quặn đau.
Liên Y nhảy lên lòng cô, giơ vuốt xoa xoa, an ủi cô, ý như bảo cô đừng nôn nóng.
- Tiểu Mi, chờ thêm chút nữa.
Tống Huyền cầu xin:
- Đợi thêm một ngày nữa xem sao.
Dương Tử Mi ngẩng đầu nhìn đám mây đen u ám trên trời, đôi mắt thấm đẫm lệ.
Cô có thể giúp những người không liên quan dự đoán cát hung, vậy mà luôn luôn không thể giữ được những người thân bên cạnh mình.
Đây là cái giá mà cô phải trả hay sao?
Nếu cái giá phải trả là không thể giữ được bất cứ ai mình quan tâm bên mình thì cô chỉ ước mình được như những đứa trẻ bình thường khác, có một cuộc sống bình thường.
Cô đi đến phòng thờ Bồ Tát phía sau sân Tống gia, quỳ xuống.
Vô cùng thành kính nhìn bức tượng Quan Âm như đang thương xót chúng sinh, cầu nguyện Tiểu Thiên bình an.
Tiểu Thiên