Tư Đồ Uyên Thành và Mạc Thiên Cửu bốn mắt nhìn nhau, nửa ngày trầm mặc không nói.
Mạc Thiên Cửu trong lòng sốt ruột, hắn biết hắn đã làm cái gì, chỉ mong cô nương này không biết.
Hắn cảm giác được cô nương trước mắt rất nguy hiểm, nguy hiểm còn hơn Hồng Đồ.
Hồng Đồ từ đầu đến cuối đều bị hắn xoáy, hắn có được đủ mọi loại ưu thế nhưng vất vả lắm mới giết được.
Cô nương trước mắt hắn hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
Hắn khi nhìn vào đôi mắt của nàng, thấy được đại dương trong sáng không một tia bụi bẩn như tiên nữ vô trần.
Nhớ đến vừa rồi nhào bánh bao của nàng, tự cảm thấy xấu hổ.
Tư Đồ Uyên Thành linh thức khuếch tán phát hiện kẻ trước mắt chỉ là một phàm nhân, lại thấy trên người hắn máu me.
Nàng còn phát hiện huyết trì xác chết chất chồng, Huyết Đồ máu thịt be bét.
Nàng rất nhanh có được kết luận của riêng mình.
Thiên Thi Tông bắt tên này, chuẩn bị để luyện thi.
Sau trận chiến, tên ma tu trọng thương chết, tên phàm nhân này thoát ra, thấy xác tên ma tu liền băm vằm trút giận.
Nàng không cho rằng tên phàm nhân có thể giết tên ma tu khi sống, dù cho tên ma tu chỉ còn một hơi thở, đơn giản vì phàm nhân và tu sĩ cách nhau vạn dặm trường, huống chi đây còn là tu sĩ giả đan.
Nàng mắt vẫn nhìn thẳng hắn nhưng cả động phủ nàng đã rõ trong lòng bàn tay.
“Là ngươi cứu ta?” Tư Đồ Uyên Thành trước tiên mở miệng phá vỡ im lặng.
“Ừm… à… đúng là như vậy, ta thấy ngươi…” Mạc Thiên Cửu ngập ngừng trả lời.
Có vẻ như nàng không biết chuyện vừa rồi hoặc là… không để ý.
Lý do nào cũng được, đây coi như một khởi đầu tốt.
“Cảm tạ!” Nàng giọng nói êm tai, thành thật.
“Không… không có gì.” hắn bối rối liên tục xua tay.
“Ta phải cảm tạ ngươi.
Ngươi muốn cái gì?” nàng rất trực tiếp.
“Không cần… thật sự không cần mà…”
“Không được! ta nhất định phải cảm tạ nếu không ta khó yên lòng, đạo tâm sinh khuyết, sư tôn nói đây là tối kỵ trong tu đạo, nhất định phải để cho đạo tâm thông thấu.” nàng tỏ ra kiên quyết.
Bị ánh mắt nàng chiếu tới hắn không dám nói không.
“Vậy… ta có yêu cầu này… không biết có quá đáng hay không?” Hắn hơi liếc nhìn nàng xem thái độ, thấy được nàng ánh mắt kiên nghị, không phải chuyện đùa, giống như nhất định phải làm.
“Nói!”
“Ở chỗ ta có phong tục nếu như được cứu mạng vậy thì phải… lấy thân báo đáp.” Hắn nói ra lời này có phần trêu đùa có phần thăm dò.
Đây cũng là một phần trong nghệ thuật mua bán, ban đầu nói giá thật cao để đối phương từ từ trả xuống.
Khi đến mức giá hợp lý, bên bán thấy có lời, bên mua thấy không bị hố, cả hai vui vẻ giao dịch.
Lấy thân báo đáp? nàng sau một giây ngẩn ngơ, cứ cho rằng hắn sẽ đòi đan dược, công pháp, bảo vật… phàm nhân đều không phải muốn những thứ này sao? nhưng không ngờ tên này lại muốn… lấy nàng.
Nàng lập tức lắc đầu:
“Không được!”
“Thay cái điều kiện.” nàng sau đó cảm thấy áy náy, bổ sung.
Nàng kiên quyết đòi trả ơn vậy mà người ta nói ra nàng lại từ chối, xấu hổ a.
Hắn cười, nói đùa chút một chút mà thôi không ngờ nàng nghiêm túc như vậy.
Hắn tiếp tục trêu:
“Ơn cứu mạng nha! lấy mạng đền mạng, còn thứ gì có thể quý hơn mạng sống.”
“Cái này… ngươi nói cũng đúng.” nàng có chút bối rối, báo đáp là phải báo đáp nhưng lấy thân báo đáp… quên đi.
Nàng đưa mắt nhìn hắn, chợt chú ý tới huyết sắc ấn trước ngực hắn.
“Ngươi bị trúng huyết chú?”
Huyết chú? không phải chứ, ta có thấy gì đâu.
Mạc Thiên Cửu cúi đầu sờ sờ người, vẫn như trước đó, không cảm thấy bất kỳ thứ gì.
Tư Đồ Uyên Thành thấy vậy chợt hiểu, phàm nhân làm sao có thể thấy được, nàng nâng ngón tay nhẹ điểm không, một luồng linh lực bay ra nhập vào hắn.
Trước ngực hắn hiện lên một cái ấn ký màu đỏ máu.
Đây là huyết chú sao? hắn vô cùng ngạc nhiên.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Cái này có ảnh hưởng gì không?” hắn tỏ ra lo lắng.
Tư Đồ Uyên Thành lắc đầu cũng gật đầu.
Mạc Thiên Cửu nhíu mày, chơi ta sao.
Nàng giải thích:
“Chú này sẽ không tổn thương cơ thể, linh hồn ngươi nhưng nó sẽ đánh dấu ngươi.
Người của Thiên Thi Tông thấy được sẽ lập tức truy sát.
Đây chính là tập sát lệnh của Thiên Thi Tông, không chết không thôi.”
Hắn nghe vậy đã hiểu, đây giống như truy nã quốc tế nhưng thay vì bắt về xét xử thì đây giết tại chỗ.
Hắn trong lòng mắng chửi, tên khốn kiếp chết rồi cũng không chịu yên thân.
Mạc Thiên Cửu tỏ ra lo lắng hỏi:
“Vậy có cách nào hóa giải?”
“Có.” nàng khẳng định chắc nịch.
Phù! hắn thở phào, suýt nữa dọa sợ chết ta, thì ra còn có cách giải.
“Cách gì?”
“Ngươi mạnh, mạnh đến mức Thiên Thi Tông sợ ngươi, không dám truy sát ngươi.”
“Thiên Thi Tông mạnh sao?”
“Rất mạnh!”
Mạc Thiên Cửu nhíu mày.
Tư Đồ Uyên Thành biết hắn là phàm nhân, không hiểu tu luyện phân chia, nói:
“Ngươi chỉ cần biết tại Thiên Thi Tông những người cùng cảnh giới với tên ma tu kia có một nắm lớn, cảnh giới phía trên cũng có một đống.”
Mạc Thiên Cửu lo lắng, không ngờ tên kia tại Thiên Thi Tông chỉ thuộc dạng tép riu, hắn thế nhưng rất vất vả mới giết được.
Cái này làm sao bây giờ?!
“Không đến mức a, theo như ngươi nói tên này cũng chỉ là một trong số rất nhiều đệ tử, không đến mức truy cùng giết tận.”
“Đúng vậy!” Tư Đồ Uyên Thành gật đầu.
“Nhưng nếu như ngày nào đó có lão tổ Thiên Thi Tông bay ngang qua, thấy ngươi, một bàn tay chụp chết, ngươi lúc đó cáo trạng với ai.
Ngươi trong mắt bọn họ giống như ngọn hải đăng trong đêm vậy.”
Mạc Thiên Cửu sầm mặt, nàng nói đúng, hắn cũng không muốn đánh cược vận khí.
“Còn có cách nào khác không?” hắn tiếp tục hỏi.
“Có.” nàng gật đầu.
Mạc Thiên Cửu ánh mắt tỏa sáng, có sao không nói sớm, dọa ta suýt chết.
“Có người giúp ngươi xóa đi ấn ký.”
Hắn nghe vậy chăm chú nhìn nàng.
Người giúp ta không phải là ngươi đi, thì ra nói nhiều như vậy là muốn mạng đổi mạng, không muốn dùng thân báo đáp.
Hài… ta đẹp trai như vậy, ngươi còn chê chỗ nào chứ.
Dường như đọc hiểu ý hắn, Tư Đồ Uyên Thành lắc đầu:
“Ta tạm thời không được, tu vi ta còn thấp hơn hắn, trừ phi ta đạt tới Kim Đan.”
“Ngươi bao giờ đạt tới Kim Đan?”
“Nhanh thì mười năm, chậm thì hai mươi năm.”
Nghe vậy, Mạc Thiên Cửu muốn khóc:
“Vậy… ta phải làm sao? ngươi nợ ta một mạng cũng không thể nhìn ta chết a.”
“Hay là ngươi muốn ta chết để khỏi trả nợ? ngươi làm như vậy không thấy áy náy sao? ngươi không sợ đạo tâm có khuyết sao?”
Mặc Thiên Cửu không hiểu cái gì đạo tâm nhưng trước đó nghe cách nàng nói có vẻ rất quan trọng, hắn không muốn chết chỉ có thể dùng cái này ép nàng.
— QUẢNG CÁO —
Event
Tư Đồ Uyên Thành nhíu mày, lời này đã đánh trúng điểm yếu của nàng.
Nếu là ma tu đã một tay chụp chết hắn nhưng nàng là chính đạo tu sĩ, không thể làm như vậy.
“Ta không thể xóa bỏ nhưng có thể giúp ngươi phong ấn.”
“Được bao lâu?”
“Đại khái mười năm đi, vừa đủ để ta tấn cấp Kim Đan, sau đó ta sẽ giúp ngươi xóa bỏ hoàn toàn.”
“Mười năm Kim Đan, đây là trường hợp lý tưởng nhất nhưng nếu không thì sao?”
“Cái này… ta lại giúp ngươi phong ấn một lần nữa, nếu không ta nhờ sư tôn.”
Mạc Thiên Cửu lắc đầu, hắn có ý hay hơn:
“Trong vòng mười năm nếu ngươi không thành Kim Đan vậy thì gả cho ta, thế nào?”
Nhờ nàng phong ấn chi bằng lấy luôn nàng, trở thành vợ chồng nàng còn không dốc sức bảo vệ ngươi sao?
Hắn đã nghe nhiều câu chuyện tiên nữ xuống trần gian tắm, bị anh tiều phu giấu mất quần áo khiến nàng