Điện Ma Vương không phải là một quốc gia nào đó.
Cũng không phải liên minh quân sự nào.
Mà là những đồng minh do tổ chức cực đoan thành lập nên, tuyên bố với bên ngoài là thánh điện, mệnh danh là diệt trừ cái ác, thật ra là lấy danh nghĩa của thánh điện để gây ra tranh chấp khắp nơi.
Giống như loạn lạc Châu Phi, chiến tranh Trung Đông và những cuộc tranh chấp khác.
Trong đó đều có bóng dáng của Điện Ma Vương.
Cho nên cái gọi là thánh điện này ở bên ngoài luôn có một tên gọi - Điện Ma Vương.
Sáu năm trước, liên quân của hơn bốn mươi nước tấn công vào Hoa Hạ, bị đại thống soái và tứ đại chiến thần đánh bại.
Điện Ma Vương vẫn luôn âm thầm củng cố lực lượng, nhưng vào lúc đó chúng lại chọn đánh nhau ngang nhiên, ồ ạt tấn công vào biên giới Hoa Hạ, muốn được làm ngư ông đắc lợi.
Dùng lời của Điện Ma Vương để nói thì mặc dù Hoa Hạ lúc đó đã thắng, nhưng qua trận chiến này, cũng tiêu hao thực lực rất lớn, có thể nói là giết một ngàn địch, mình đã tổn thất tám trăm.
Lúc này mà tấn công Hoa Hạ thì Hoa Hạ chắc chắn không còn sức đánh trả.
Nhưng điều khiến Điện Ma Vương không chuẩn bị kịp là, Hoa Hạ phát động chống cự ngoan cường.
Nhất là đại thống soái đánh một trận thành danh trong trận chiến với liên quân hơn bốn mươi quốc gia, lại một lần nữa giống như thần tiên hạ phàm, tướng soái dẫn đầu nhiều lần đánh lui làn sóng tấn công của Điện Ma Vương.
Mà so với hơn bốn mươi liên quân quốc tế, thì thực lực của Điện Ma Vương hiển nhiên tăng thêm một bậc.
Trận chiến này ước chừng đã chiếm thời gian hơn nửa năm của Hoa Hạ, cuối cùng cũng thắng lớn.
Sau đó, Điện Ma Vương thất bại thảm hại, chật vật rời khỏi chiến trường.
“Đúng!”, trong đám người lại có người đề nghị: “Chi bằng chúng ta đi tìm Điện Ma Vương!”
“Trận chiến sáu năm trước, Điện Ma Vương cũng tổn thất nặng nề, tin chắc đám người bọn họ vẫn luôn âm thầm củng cố lực lượng, chỉ đợi quay lại trả thù!”
“Nhưng Điện Ma Vương sẽ để ý đến chúng ta sao?”, lại có người nghi ngờ.
Cho dù cũng đang ngấp nghé lãnh thổ Hoa Hạ, nhưng suy cho cùng Điện Ma Vương và hơn bốn mươi quốc gia cũng không phải người cùng một thế giới.
Hai bên đều không coi trọng nhau.
“Việc do người định”, Inuyang Kenjiro mỉm cười, nói: “Mọi người, trong đầu tôi đã có một kế hoạch vô cùng chi tiết, nhưng tiền đề của kế hoạch này cần Điện Ma Vương phối hợp!”
“Cho nên khoảng thời gian tiếp theo, chúng ta đừng nghĩ đến việc đi ám sát đại thống soái Hoa Hạ nữa, mà hãy phát động mọi tài nguyên và nhân lực, nhất định phải liên lạc được với Điện Ma Vương!”
Inuyang Kenjiro có uy danh rất cao trong số lãnh đạo cấp cao của hơn bốn mươi quốc gia, một là sức mạnh quốc gia lớn mạnh cho phép, hai là sức mạnh của bản thân Inuyang Kenjiro đã không tầm thường, lại rất có đầu óc, bày mưu lập kế.
Nên đã trở thành người đáng tin cậy trong lòng của lãnh đạo cấp cao hơn bốn mươi quốc gia.
Sau khi hội nghị lần này kết thúc, hơn bốn mươi quốc gia bắt đầu thử liên lạc với Điện Ma Vương mà bọn họ từng xem thường.
Đúng như Inuyang Kenjiro đã nói, thời gian tiếp theo Hoa Hạ quả thật đã yên ổn hơn nhiều.
Cho dù là đã tổn thất hàng chục nghìn cao thủ hàng đầu, hơn bốn mươi quốc gia đều im lặng không lên tiếng, không có bất kỳ truyền thông công khai nào diễn ra, dẫn dắt chiều hướng dư luận.
Cứ như mọi việc chưa từng xảy ra.
Còn về bảng ám sát thế giới ngầm quốc tế, vì chuyện này cũng khiến nhiệm vụ ám sát Mục Hàn từ điểm nóng nhanh chóng giảm xuống điểm lạnh.
Cho dù treo giải thưởng số tiền như cũ, nhưng trong một khoảng thời gian dài cũng không có tên lính đánh thuê hay tên sát thủ nào tiếp nhận nhiệm vụ này.
Dẫu sao thì so với tiền tài, vẫn là tính mạng quan trọng hơn.
Không giữ được mạng, có được nhiều tiền đi chăng nữa thì cũng vô dụng.
Huống hồ, cũng chưa chắc bạn có thể lấy được số tiền này.
Ở tỉnh cũng trời yên biển lặng.
Mục Hàn yên tâm ở bên cạnh chăm sóc cho Lâm Nhã Hiên đang dưỡng thai, lặng lẽ chờ kỳ sinh sản đến.
Theo ngày tháng trôi qua từng ngày, bụng của Lâm Nhã Hiên cũng dần to lên.
Lúc này cách ngày sinh chỉ còn bốn tháng.
Do bụng quá to, có khi ngay cả đi đường Lâm Nhã Hiên cũng thấy hơi khó khăn.
Cho nên Mục Hàn đi theo nửa bước không rời.
Lại có thêm Sở Vân Lệ ở cùng, chăm sóc Lâm Nhã Hiên rất tốt.
Vào lúc Mục Hàn và Sở Vân