Thân hình hơn một trăm cân của Gấu lớn hệt như một cánh diều, bay thẳng ra xa tới bảy, tám mét, sau khi ngã xuống đất thì không thể bò dậy được nữa.
Cùng lúc đó, mấy gã cao thủ khác cũng vọt tới chỗ của Trần Hùng, trước mặt Trần Hùng, đám người này càng trở nên nhỏ bé, không thể chịu nổi một đá.
Bịch bộp bịch!
Nhìn thì có vẻ như Trần Hùng đang tùy ý tung nắm đấm, song anh lại có thể ra tay chuẩn xác vào những vị trí yếu điểm của đám người này.
Về cơ bản, anh không hề tốn nhiều thời gian để có thể đánh ngã toàn bộ đám người ấy.
Bọ cạp đen dẫn theo anh Tứ, còn chưa chạy được hai mươi mét đã thấy Trần Hùng đuổi tới.
“Anh Tứ, chạy nhanh lên.”
Cảm nhận được tình hình không ổn, Bọ cạp đen trở nên nôn nóng, ông ta đẩy Tiêu Tứ lên trước, sau đó hô to: “Anh Tứ ở đây, mẹ nó, tất cả mọi người mau qua đây cho tôi.”
Đám côn đồ ở bên kia đường nghe thấy tiếng hét bên này, nhất thời có rất nhiều người quay sang nhìn.
“Là anh Tứ, anh Tứ ở bên kia.”
Một người kêu lên, sau đó đám đông vội chạy tới bên này: “Nhanh lên, mau sang cứu anh Tứ.”
Cũng trong lúc đó, Bọ cạp đen xoay người, rút một con dao găm từ bên hông ra, liếm lên lưỡi dao, sau đó bước tới chỗ Trần Hùng với vẻ mặt dữ tợn.
Chớp mắt khi hai người đối mặt nhau, Bọ cạp đen đã đâm ra chín nhát dao tới chỗ Trần Hùng chỉ trong vòng một giây, tốc độ này đã đạt tới mức độ khó tin.
Thế nhưng tốc độ của Trần Hùng còn nhanh hơn cả anh ta, cả chín nhát dao đều đâm vào không khí.
Khi Bọ cạp đen định đâm nhát thứ mười thì Trần Hùng đã tóm được cổ tay anh ta.
“Á…”
Bọ cạp đen gầm lên như một con thú dữ, anh ta cố gắng hết sức để thoát khỏi sự khống chế của Trần Hùng nhưng chẳng thấm vào đâu.
Trần Hùng thật sự quá mạnh, tay của anh chẳng khác nào một chiếc kìm, kẹp chặt cổ tay anh ta.
Sau đó, Bọ cạp đen chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Hùng lợi dụng con dao găm trong tay anh ta, xoay lưỡi đao, lướt qua cổ anh ta.
Chỉ nghe hự một tiếng, Bọ cạp đen cảm giác cổ mình chợt lạnh, sau đó