Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song.
Nửa tháng sau ——
"A ——! Ca Nhiên! Ca Nhiên!" [1]
"Ca Nhiên! Ca nhiên! Ca nhiên!"
Trần Dương quẹt thẻ, rồi bước vào khu vực quay phim truyền hình.
Đằng sau lan can ngoài cửa là hàng tá những cô gái đều là fans, cổng lớn vừa mở ra không quan tâm Ca Nhiên có ở đây không, mình có thể nhìn thấy Ca Nhiên không thì họ vẫn kêu.
Kêu đến mức khiến Trần Dương một đêm không ngủ, đau cả đầu.
May mà sau khi hắn tiến vào, cổng lớn liền nhanh chóng khép lại ngăn cách những tiêng kêu la ríu rít ở bên ngoài, bên trong cánh cửa là mùa xuân tràn ngập cảnh sắc, sân trong yên tĩnh.
Đây là một trong những khu vực quay phim《 Diễn Lộ Chi Vương 》.
Khi chương trình tạp kỹ này bắt đầu ghi hình vào đầu tháng, Trần Dương liền đi đến chỗ này để tiếp tục làm trợ lý, chân chạy vặt, lấy đồ và phụ trách sinh hoạt hằng ngày của Giản Lâm.
Nhưng sống ở bên này có chút gian nan, căn bản không giống lúc quay phim《 Cảnh Xuân 》, chủ yếu là do hoàn cảnh nơi này quá phức tạp, quan hệ giữa người với người vô cùng rắc rối, chỉ cần một chút sơ sẩy thì đã có khả năng lên hot search hay đắc tội với người khác.
Lúc hắn mới vừa tới, cái gì cũng không hiểu, bởi bản thân hắn là trợ lý, tư thế khi nói chuyện với người khác phải cúi thấp, cả ngày gọi người tay anh chị, gọi thế mà còn bị coi là chuyện xấu, hồi sau bị Vương đạo gọi qua mắng một lúc: "Lão tử ở trong giới đạo diễn cũng coi như là hàng đầu, cậu gọi người ta anh chị khép nép làm gì hả? Cậu tới với ai? Cậu gọi anh chị rồi cái mặt già nua của tôi làm sao hả? Cậu làm thế thì Giản Lâm bên này lăn lộn thế nào?"
Vương đạo: "Cáo mượn oai hùm cậu không hiểu hả? Mẹ nó cho dù cậu là con thỏ cũng phải cắn người! Cậu khép nép cho ai xem?!"
Trần Dương từ sau lần đó liền thiết lập tính cách cao lãnh chi hoa, cả ngày xụ mặt, một bộ "Đừng ai đụng đến bố".
Chỉ là như vậy, đương nhiên không đủ, còn lâu mới đủ.
Bởi tình huống chỗ này thật sự quá phức tạp, đài truyền hình, các đạo diễn, diễn viên khách mời, diễn viên mới, học viên, còn có ở bên ngoài là tổ sản xuất, kim chủ, mỗi ngày có một drama, đủ loại tình huống, vô cùng rắc rối.
Ví dụ như đêm qua, Giản Lâm phải quay cảnh đêm, một học viên khác tình cờ sử dụng chung một cảnh với cậu, chuyện đó vốn đã được sắp xếp, một người quay vào nửa đêm, còn một người thì quay trễ một chút, kết qua vị học viên kia dây dưa quay đến tận hai giờ rưỡi, Vương đạo liếc mắt nhận ra còn chưa có kết thúc, lập tức chạy ra khỏi xe gọi cậu ta mắng một lúc.
Cứ như vậy, chờ đến khi Giản Lâm bắt đầu quay, cũng đã gần bốn giờ rạng sáng.
Trần Dương tưởng tượng đến cảnh bọn họ bên này đến gần bốn giờ mới được quay, trong lòng liền mắng: Ca Nhiên Ca Nhiên, Ca Nhiên chó chết, thịnh thế bạch liên hoa, cố làm ra vẻ, cố ý kéo dài tới hai giờ, bị mắng rồi mà con mẹ nó vẫn mặt dạy dây dưa kéo dài.
Chó chết, chó già, chó Ca Nhiên!
Xong lại mắng: MK Phương Lạc Bắc.
Không phải là do Trần Dương sau khi sụp nhà liền trở mặt với nam thần, thật sự là trong lòng hắn có lửa, còn là lửa không nhỏ.
Nói cụ thể hơn chính là: Oan gia ngõ hẹp, "Tiền nhiệm" không biết xấu hổ.
Mà tên "Tiền nhiệm" này, chính là Canaan.
Cụ thể hơn thì phải trở lại mấy ngày đầu——
Nửa tháng trước, Giản Lâm đi theo Vương đạo tới ghi hình bộ 《 Diễn Lộ Chi Vương 》.
Đây là chương trình tạp kỹ của đài Chanh Lưu được xếp cấp độ S+, toàn bộ hình thức tiết mục là bốn vị đạo diễn chọn 10 học viên trong số 40 người, đạo diễn + diễn viên và học viên được chia thành bốn tổ pk, hình thức theo âm thanh, lựa chọn kịch bản, diễn xuất, bắn súng, chương trình thực tế trên phim trường, ghi hình toàn diện.
Trong suốt thời gian đó, diễn viên cùng đạo diễn đều quay bên căn cứ Tuyết Thành của thành phố và ghi lại tất cả các hành trình hàng ngày bằng cách quay các chương trình thực tế.
Mà 40 diễn viên ngoại trừ đi theo đạo diễn của mình để pk với các tổ khác, còn phải đối mặt với việc bị đào thải và từng bước thăng cấp.
Cuối cùng bốn đạo diễn chỉ giữ lại trong tổ mình ba vị diễn viên, mười hai vị diễn viên còn lại cuối cùng này sẽ cạnh tranh cho ba danh hiệu quan trọng là "Vua diễn xuất" "Vua danh tiếng" "Vua lưu lượng"..
Đối với một chương trình tạp kỹ ở cấp độ này, tất cả các bên sẽ tìm cách để nhồi nhét người vào.
Vì thế mà việc đạo diễn Vương đưa một diễn viên trực tiếp vào là chuyện bình thường.
Trong một bữa tối trước ngày ghi hình chính thức, Vương đạo cũng mang Giản Lâm đi, mà ba đạo diễn khác trong chương trình cũng mang người của mình theo, còn không chỉ mỗi một người, ngoài việc này ra còn có nhà sản xuất, đài truyền hình, nhà tài trợ quảng cáo và các đơn vị liên quan.
Ca Nhiên là một trong các đơn vị liên quan, tuổi của cậu ta không lớn, debut năm hai mươi tuổi, bởi vì đẹp trai, lúc chính thức diễn xuất không phải là diễn viên chính thì là nam phụ, có chút danh tiếng, cũng có fans, có thể ngồi vào bữa tiệc này, tự nhiên cũng có chút địa vị cùng bối cảnh.
Bối cảnh thì không tốt để bê lên bàn bàn tán, nhưng địa vị của cậu ta sau khi bữa ăn tối nóng lên lại thành đề tài để tán nhảm.
Hóa ra cái tên Ca Nhiên này là nghệ danh, sau khi cậu ta ra mắt, ông chủ của công ty đã nhờ người tính tên và đổi thành Canaan.
Nghệ danh Canaan này được sử dụng chưa được một năm, sau đó lại được sửa lại thành Ca Nhiên, rồi được sử dụng đến tận nay.
Vương đạo uống tận mấy chén, mặt đỏ hồng, hỏi: "Ai sửa?"
"Phương Lạc Bắc."
Vương đạo nhướng cả mày: "Hả?"
Người vừa mới đáp cười đến đầy thâm ý: "Thật sự là anh ta đó, Canaan, Lạc Bắc, không phải là Nam Bắc sao [2].
Phương Lạc Bắc lúc ấy đã sửa lại, nói rằng tên Canaan không dễ nghe, nên gọi là Ca Nhiên."
Người khác trêu chọc: "Thầy Lạc nói vậy không phải để tránh bị nghi ngờ à?"
Không biết đám người kia hiểu gì mà bật cười lớn tiếng, Ca Nhiên ngồi ở một bên.
Loại người không màng đến đương sự mà vẫn trêu chọc được, hoặc là muốn đùa thật, không quan tâm đến cảm nhận của đối phương; hoặc là những ẩn tình đó đều là thật sự, mà ẩn tình đó lại không muốn bị người khác biết, ngược lại trở thành lý do để đương sự thu hút được sự để ý từ người khác.
Nói thẳng ra thì là những người ở đây đều cảm thấy chỗ dựa của Ca Nhiên là Phương Lạc Bắc.
Mọi người lấy đề tài này để đùa, một phương diện cảm thấy địa vị của Ca Nhiên ở chỗ này không quan trọng, tuy rằng là đơn vị liên quan, nhưng trong bữa tiệc lại không có ai chống lưng, một phương diện khác cũng là vừa tò mò vừa kiêng kị, muốn xem thử Ca Nhiên có đại thụ dựa lưng sẽ có cảm nghĩ thế nào.
Vương đạo cũng mặt lộ vẻ mặt tò mò nhìn sang, lúc nhìn sang còn thuận mắt liếc Giản Lâm một cái.
Giản Lâm nhìn Vương đạo, rồi cũng nhìn về phía Ca Nhiên.
Giang Nhiên cười, không chủ động nói chuyện.
Đám người kia sau khi cười xong, có người hỏi Ca Nhiên: "Thầy Lạc đã lâu rồi không đóng phim, gần đây anh ấy thế nào?"
Giang Nhiên đáp vô cùng ôn hòa, trình độ chuyên gia: "Lạc ca gần đây thế nào tôi thật sự không biết."
Xưng hô, Lạc ca, chứng minh rằng họ thân nhau.
Nói gần đây không biết thế nào, thì tức là lúc trước thế nào thì biết.
Nói không biết, lại biểu đạt cho một ý nghĩa là rất thân nhau, tiếng Trung rất rộng và sâu sắc, Ca Nhiên cũng rất biết cách dùng từ.
Chỉ cần một câu mà mọi người trên bàn đều hiểu, họ không hỏi nữa mà tiếp tục ăn cơm uống rượu.
Ca Nhiên thành công trước khi ghi hình, để Phương Lạc Bắc trở thành một tấm biển lớn, sáng chói lọi dựng phía sau cậu ta.
Xong việc Vương đạo an ủi Giản Lâm: "Đừng nghe cậu ta nói hươu nói vượn, người muốn lợi dụng Phương Lạc Bắc như một kẻ chống lưng vô hình rất nhiều."
Giản Lâm không ngốc, chỉ hỏi: "Vậy thì vì sao những lời mà Giang Nhiên nói ai cũng tin?"
Vương đạo uống nhiều quá, đầu óc không theo kịp, suy nghĩ nửa ngày mới nói: "Đó chính là một tin đồn thật thật giả giả được nhiều người truyền nhau."
Sau đó lại sửa, không biết là đang thay Phương Lạc Bắc mất bò lo làm chuồng mới, hay là tự giúp mình bỏ đá xuống giếng: "Cháu cũng đừng tin, cậu ta có nhiều tin đồn như vậy, cái gì mà Ca Nhiên Trừ Nhiên Hàn Nhiên gì gì đó, một đống lớn."
Giản Lâm nhất thời cũng không biết nên nói gì, cậu nên cảm thấy có đạo lý hay là nên giận dỗi đây.
Buổi tối trước ngày ghi hình, 40 học viên tụ lại một chỗ lén lút nói về Ca Nhiên
"Chính là cậu ta phải không?Người bên Phương Lạc Bắc í?"
"Hư!"
"Hư cái gì mà hư, mọi người đều biết, truyền ra lâu lắm rồi, cũng đã là mấy năm trước."
"Cậu ta thật sự đã nói chuyện với Phương Lạc Bắc sao?"
"Lúc mà ghi hình 《 Ứng Sơn kiếp 》 đó, hơn hai năm trước rồi, tin đồn lúc ấy vô cùng nổi tiếng luôn."
"Cũng đúng ha, tôi thấy cậu ta cũng có chút danh tiếng, tuy rằng không nổi tiếng lắm nhưng vẫn kiếm được tiền, lúc tới bên này còn mang theo một chiếc RV."
"Đâu chỉ thế, còn có xe thể thao.
Nghe nói một mình cậu ta mang theo bốn cái trợ lý."
"Wow!"
Giản Lâm: "......"
Khi mà buổi ghi hình chính thức bắt đầu, Giản Lâm cùng C Nhiên, một nhân tài mới xuất hiện, một ngôi sao đã nổi thì không tránh khỏi nhiều va chạm và xích mích.
Trong giai đoạn đạo diễn chọn học viên, 40 học viên chọn kịch bản của mình rồi diễn thực tế, chủ đề nhân vật của Giản Lâm cùng Ca Nhiên vô tình trùng với nhau, đội ngũ chương trình không muốn họ diễn trùng nhau, muốn một trong hai người họ phải đổi kịch bản, Giang Nhiên cắn chết cũng không đổi, cuối cùng là Giản Lâm đổi.
Giản Lâm đổi kịch bản, lấy được điểm A từ bốn vị đạo diễn rồi thuận lợi được Vương đạo chọn.
Lúc tổ chương trình tổ chức màn Q&A của các cá nhân, MC khi ấy có hỏi Ca Nhiên sau khi mà Giản Lâm đổi kịch bản đã có được bốn điểm A thì mình có ý kiến gì không, Giang Nhiên khen: "May mắn luôn dành cho những người chuẩn bị sẵn sàng."
Lúc trường quay quay tiết mục này, vừa vặn bị Trần Dương đi ngang qua nghe được, Trần Dương không cảm thấy đó là lời khen, chỉ cảm thấy không thể hiểu được: May mắn? May mắn?!
Mà ban đầu, đặc biệt là vòng đầu tiên, ở trường quay Tuyết Thành, 40 học viên trong đó màn hình chụp Ca Nhiên, vị trí máy quay, lên hình không thể nghi ngờ đều là nhiều nhất.
Không chỉ có như thế, Ca Nhiên còn có một đoạn ghi hình quảng cảo nho nhỏ từ cha đẻ của kim chủ.
Không thể nghi ngờ là trước khi chương trình tạp kỹ này phát sóng, cậu ta là người có nhiều đãi ngộ nhất.
Chờ đến khi đạo diễn chọn học viên xong, phân nhóm quay một đoạn kịch ngắn để pk, rất nhiều học viên bình thường đều phải đối mặt với cái nắng nóng của mùa hè, mỗi một lần quay chính là quay cả ngày.
Ca Nhiên không chỉ mang theo chiếc RV, xong rồi thì leo lên xe, để trở lý ở lại trường quay nhìn, có việc thì gọi điện thoại, không có ngày đón gió cũng không có ngày đón nắng, trên mặt không đổ dầu không đổ mồ hôi, chỉ cần dặm dặm vài lớp phấn là có thể diễn cả ngày, quay thế nào cũng đẹp.
Trần Dương trước kia ở thành phố điện ảnh đã thấy rất nhiều người như vậy, hắn cũng chả quan tâm, người ta giàu, bọn họ nghèo, nhìn thì cũng vẫn nhìn thôi nhưng cũng chả thèm ghen tỵ.
Kết quả một trong những trợ lý của Giang Nhiên có một tên vô cùng là rớt não, mặt mũi lúc nào cũng hếch lên trời, lúc nào cũng nhìn trợ lý khác giống như phòng ăn trộm không bằng.
Trần Dương bởi vì là người bên chỗ Vương đạo, đài truyền hình với tổ chương trình cũng đối xử lịch sự với hắn, có việc đều sẽ thông báo trước cho hắn, trợ lý của Ca Nhiên nhìn hắn không vừa mắt, ỷ vào việc người bên mình nhiều, lúc nào của hếch mắt hếch mũi với Trần Dương.
Lần nọ lúc lén lút chỉ có bọn họ, Trần Dương xắn tay áo muốn đánh ba người kia một trận, nhưng ba tên kia không dám đánh, chạy đi cáo trạng, hại Giản Lâm bị tổ chương trình gọi đi "Tâm sự".
Hỏi Giản Lâm: Cậu có phải có hiểu lầm với Ca Nhiên không?
Còn khuyên: Mọi người đều là học viên cùng một chương trình, đừng gây rắc rối cho nhau.
Cho dù tổ chương trình có cảm thấy đây không phải lỗi của Giản Lâm thì ít nhất thái độ của họ vẫn thiên vị Ca Nhiên.
Trần Dương hối hận, thay Giản Lâm không cam lòng, cảm thấy tổ chương trình rất thiên vị, muốn đi tìm Vương đạo, nhưng bị Giản Lâm kéo về.
Sau này, Ca Nhiên ở trong đài truyền hình vẫn có những đãi ngộ siêu cao như cũ, nhận được kịch bản cậu ta muốn, trong nhóm thì có được C vị, làm diễn viên chính, chỉ quay một đoạn kịch ngắn thôi mà cũng được lên trang bìa nhất của học viên trên official weibo, cũng là học viên được giới thiệu đầu tiên trên official weibo.
Weibo của chính cậu ta đã có hơn 300 vạn followers, có chút danh tiếng, cũng có fans hâm mộ riêng, mới được giới thiệu như vậy mà fans đã duy trì mỗi ngày đến một lần để đánh call cho trường quay Ca Nhiên đang quay.
Trên diễn đàn cũng có topic ——《 Thiếu niên được Phương Lạc Bắc chiều chuộng đang tham gia Diễn Lộ Chi Vương! 》
Thân bài: Không sai! Đó chính là Ca Nhiên!
Trần Dương: "......"
Không sai cái rắm! Ca Nhiên cái cục cớt!
Thiếu niên đó chính là Giản Lâm! Giản Lâm đó biết không!? Mấy người là học sinh tiểu học cái khỉ gì cũng không biết!
Trần Dương ngáp một cái, trở về trường quay.
Sau khi quay một cảnh nhất định phải trang điểm cả ngày, phòng trang điểm được xây dựng tạm thời, Giản Lâm đội tóc dài giả đang trang điển, trên người vận một bộ trường bào màu xanh lam.
Không còn ai cả, đạo diễn, các tổ, đển cả nhân viên trang điểm cũng đã rời đi rồi, Giản Lâm nghiêng người dựa vào lưng ghế, cầm điện thoại nghịch, trên bàn trang điểm là một ly Starbucks.
Trần Dương: "Sáng nay ghi hình hả?"
Giản Lâm: "Ừ."
Trần Dương đến gần, nhìn xung quanh, phát hiện tổ chương trình cùng VJ đều không ở đây, đến cả một cái máy quay phim cũng không còn, ác ma