Điền Viên Cẩm Tú

Thân diệc phàm thỏa hiệp


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thư Mặc tiếp theo lại phân tích nếu Thân Diệc Phàm không muốn thỏa hiệp thì hắn sẽ rơi vào hoàn cảnh khó khăn thế nào, hơn nữa đến khi hắn mất trắng tất cả thì huynh muội Tử Thụ cũng sẽ coi thường hắn, cảm thấy hắn không xứng với Tử La.

Có thể nói, Thư Mặc nói xong những câu này, Thân Diệc Phàm đúng là đã động lòng. Thân Diệc Phàm nghĩ tới lần trước nói chuyện với Tô Sở Nguyệt, Tô Sở Nguyệt đã nói nàng ta tình nguyện làm thiếp, nếu vậy...

Thân Diệc Phàm nghĩ tới đây cũng bị xao động. Hơn nữa những câu sau này của Thư Mặc thực sự khiến hắn hoang mang. Hắn không thể không thừa nhận rằng Thư Mặc2nói rất có lý. Nếu hắn thực sự không nhân nhượng, quyết tâm không cưới Tô Sở Nguyệt thì sự nghiệp của hắn sẽ sẽ gặp đả kích lớn hơn.

Nếu hắn không còn gì cả, hắn có thể tưởng tượng được mọi người sẽ coi thường hắn thế nào, giống như lần trước hắn bị đuổi khỏi Thân phủ, khi đó trong tay hắn vẫn còn có cửa hành kinh doanh, nhưng vẫn có không ít người coi thường hắn, hạ nhục hắn. Nghĩ đến những chuyện khi đó hắn và Thân Trịnh thị, Thân Uyển Nhi gặp phải, sắc mặt Thân Diệc Phàm hơi thay đổi. Hắn biết hắn không muốn trải qua chuyện như vậy thêm lần nào nữa, huống chi lần này còn nghiêm trọng hơn8trước rất nhiều. Vả lại Thư Mặc nói cũng đúng, nếu hắn mất trắng tất cả thì hẳn mấy người Tử Thụ cũng không muốn gả Tử La cho hắn. Nghĩ đi nghĩ lại, tâm trạng của Thân Diệc vô cùng mâu thuẫn. Lại qua mấy ngày, sau khi liên tiếp nhận được tin làm ăn gặp bất lợi, Thân Diệc Phàm cuối cùng cũng thỏa hiệp với đám người Thân lão bà.

Đầu tiên Thân Diệc Phàm tìm tới Tô Sở Nguyệt, nói hắn có thể lấy nàng ta, những vị trí chính thể phải giữ lại cho Tử La.

Mà Tô Sở Nguyệt nghe vậy cũng ra vẻ vui mừng, nói nàng ta không ngại làm thiếp, để Tử La làm chính thể. Thấy Tô Sở Nguyệt đồng ý6dễ dàng như vậy, Thân Diệc Phàm cũng không còn ghét Tô Sở Nguyệt như trước nữa, cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó Thân Diệc Phàm đến nói chuyện với Thân lão bà.

Nhưng Thân lão bà không dễ nói chuyện như vậy.

Dù Thân Diệc Phàm nói Tô Sở Nguyệt đã đồng ý làm thiếp nhưng Thân lão bà là người đầu tiên phản đối chuyện này, nói Tô Sở Nguyệt đường đường là Đại tiểu thư nhà Tri phủ sao có thể làm thiếp cho người ta được, hơn nữa danh phận còn không bằng một đứa nhà quê. Mà Tô phu nhân mặc dù nói khá uyển chuyển, nhưng cũng biểu đạt rõ ràng là nếu Tô Sở Nguyệt phải làm tiểu thiếp thì Tổ gia bọn họ3cũng mất hết thể diện, ảnh hưởng đến thanh danh của Tổ tri phủ, thế nên bọn họ không thể chấp nhận.

Lần này Thân Diệc Phàm Thân Diệc Phàm cùng đám người Thân lão bà tranh cãi hồi lâu. Thân Diệc Phàm muốn nạp Tô Sở Nguyệt làm quý thiếp, Tử La làm chính thế. Mà Thân lão bà bọn họ thì ngược lại, bọn họ đương nhiên muốn Tô Sở Nguyệt làm chính thể, Tử La làm quý thiếp.

Sau nhiều lần thương lượng, cuối cùng biến thành Thân Diệc Phàm phải lấy Tô Sở Nguyệt làm chính thê, còn Thân lão bà bọn họ cũng lùi một bước, để Tử La làm bình thế.

“Được rồi, được rồi, Phàm ca nhi cháu không cần nói nữa, Tổ gia đã5nhượng bộ lắm rồi đó, nếu không phải Nguyệt Nhi nhất quyết muốn gả cho cháu thì chúng ta cũng không đồng ý như vậy đâu. Còn nữa, tổ mẫu cháu cũng mệt mỏi rồi, Phàm ca nhi lui xuống trước đi.” Tô phu nhân nói.

Thân Diệc Phàm nghe vậy cũng biết đây là kết quả tốt nhất rồi, hắn cũng biết Tô tri phủ cùng Tô phu sẽ không đồng ý để Tô Sở Nguyệt làm thiếp. Hắn biết làm vậy là ấm ức Tử La, nhưng hắn nghĩ sau này chỉ cần sủng ái mình Tử La là được, Tô Sở Nguyệt chính dù chiếm danh phận là chính thế thì cũng không ảnh hưởng gì lớn tới Tử La cả.

Thân Diệc Phàm tự an ủi mình rồi đi ra khỏi viện của Thân lão bà. “Nghe nói Phàm ca nhi đồng ý cưới Nguyệt tỷ nhi làm chính thế?” Buổi tối, lúc Thân Diệc Phàm đến thăm Thân Trịnh thị, Thân Trịnh thị liền hỏi.

“Vâng thưa mẹ.” Thân Diệc Phàm do dự mãi vẫn nói thật.

“Phàm ca nhi, có mấy lời mẹ nghĩ cần phải nói với con, mẹ mặc dù không hiểu A La quá nhiều, nhưng mẹ vẫn cảm thấy nếu con để con bé làm thiếp, dù là bình thế thì nó cũng không đồng ý đâu. Cho dù con cưới nó làm chính thể, lại nạp Nguyệt tỷ nhi làm thiếp thì có lẽ con bé cũng không đồng ý. Thế nên mẹ hy vọng con suy nghĩ thật cẩn thận. Có một số chuyện khi đã quyết định rồi thì không thể quay lại nữa. Thế nên mẹ mong Phàm ca nhi phải suy nghĩ cho kỹ, đừng để sau này phải hối hận.”

“Mẹ gả cho cha con đã hiểu hết nỗi khổ của nhà có nhiều thê thiếp, vậy nên mẹ lấy thân phận người từng
trải nói cho con biết, mỗi nữ nhân đều hy vọng trượng phu toàn tâm toàn ý với mình. Mà A La đưa ra điều kiện như thế, chắc hẳn con bé cũng quan trọng điều này.” Thân Trịnh thị thấy Thân Diệc Phàm quyết định như thế, không nhịn được nói.

Đời này bà gả cho kẻ hoa tâm như Thân Tam lão gia nên đã hiểu rõ nỗi khổ của nữ nhân, cũng biết nữ nhân đều mong có trượng phu toàn tâm toàn ý với mình. Hơn nữa bà cũng thật lòng yêu quý Tử La, qua tiếp xúc nhiều lần thì bà cũng hiểu tâm sự của Tử La, biết Tử La không nguyện ý chia sẻ trượng phu với người khác. Thế nên bà cần phải khuyên Thân Diệc Phàm. Thân Diệc Phàm nghe Thân Trịnh thị nói vậy, lại nhìn vẻ mặt của bà, biết mẹ đang nghĩ tới bản thân, trong lòng cũng không dễ chịu. Thân Diệc Phàm biết Thân Trịnh thị rất đúng, nhưng trong lòng hắn vẫn mong chờ một tia may mắn, im lặng một lúc sau liền nói: “Cảm ơn mẹ đã nhắc nhở, nhưng nhi tử thật lòng thích A La, chờ A La gả vào đây nhi tử sẽ toàn tâm toàn ý yêu thương nàng ấy, tuyệt đối không để nàng ấy phải chịu ấm ức, cũng không lấy thêm ai khác nữa. Nguyệt Nhi mặc dù có danh phận chính thế nhưng nhi tử sẽ không để Nguyệt Nhi có cơ hội bắt nạt A La. Trừ danh phận chính thể không thể cho A La thì những thứ khác con nhất định sẽ không để nàng ấy thiệt thòi. Con sẽ giải thích với A La, nàng ấy sẽ hiểu cho con thôi...”

Thực ra Thân Diệc Phàm nói đến đây cũng không còn tự tin nữa, hắn chỉ mong gặp được may mắn mà thôi.

Mà Thân Trịnh thị tỉnh táo hơn Thân Diệc Phàm nhiều, bà biết Thân Diệc Phàm nói vậy chỉ là lừa mình dối người, nhưng thấy Thân Diệc Phàm mệt mỏi như vậy, nghĩ đến Thân quản gia nói với bà gần đây Thân Diệc Phàm kinh doanh gặp nhiều khó khăn, bà cũng đau lòng Thân Diệc Phàm. Nhìn Thân Diệc Phàm như vậy, bà cũng không khuyên can nữa.

“Phàm ca nhi, con suy nghĩ kỹ là được rồi.” Thân Trịnh thị cuối cùng chỉ nói vậy

***

Thân Diệc Phàm cứ thể mang theo hy vọng đến nhà huynh muội Tử La.

Đầu tiên hắn giải thích mọi chuyện ở điền trang cho Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục nghe, nói đây là Tô Sở Nguyệt tính kế hắn, thực sự không phải hắn muốn vậy.

Sau đó Thân Diệc Phàm nói đến những ngày qua bị đám người Thân lão bà cùng Tô tri phủ, Tổ phu nhân uy hiếp thúc ép thể nào, còn nói tình hình kinh doanh bên Dự Lâm phủ cho bọn họ nghe. Cuối cùng sau nhiều chuyện bất đắc dĩ, Thân Diệc Phàm liền nói quyết định của hắn cho huynh đệ Tử Thụ. Mặc dù đã chuẩn bị từ trước, nhưng khi nói đến hắn phải lấy Tô Sở Nguyệt làm chính thê, nạp Tử La làm bình thể, Thân Diệc Phàm không thể nói thẳng thừng ra được, chỉ ấp úng nói. “Thế nên hôm nay Thân đại ca đến là muốn nói huynh không thể cưới A La nhà chúng ta phải không?” Chờ Thân Diệc Phàm nói xong, Tử Thụ vẫn không có thái độ rõ ràng.

Thân Diệc Phàm lúc này cũng không nhìn ra tâm trạng của Tử Thụ, có điều thấy Tử Thụ hỏi vẫn trả lời: “Đúng vậy.” Nói xong thấy Tử Thụ, chính là Tử Hiên, Tiểu Lục không có vẻ tức giận gì, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Có điều câu nói tiếp theo của Tử Thụ khiến Thân Diệc Phàm mất hết hy vọng. “Thần đại ca, ta nghĩ mình đã nói rõ ràng yêu cầu với Thần đại ca rồi. Những chuyện trước đây ảnh hưởng tới A La thế nào, nể mặt Thân đại ca nên chúng ta cũng không truy cứu Thân lão phu nhân. Có điều chúng ta không chấp nhận để A La làm bình thế gì hết. Vậy nên hôm nay coi như chúng ta không nghe thấy Thần đại ca nói chuyện này, Thân đại ca chắc cũng hiểu rồi nhỉ.” Tử Thụ nói. “Tử Thụ, việc này lẽ nào không thể thương lượng?” Thân Diệc Phàm nghe vậy đương nhiên hiểu rõ ý của Tử Thụ, hơn nữa Tử Thụ nói quyết tuyệt như thế, hắn không khỏi cuống lên. “Thân đại ca, chúng ta nghĩ mình đã nói rất rõ ràng rồi.” Tử Thụ không hề bị lay động.

“Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục, chuyện ở điền trang là ta bị tính kế, ta xin thể sau này sẽ toàn tâm toàn ý đối với A La, sẽ không nạp thêm ai nữa, mà Nguyệt Nhi cũng không hơn được A La, ta nhất định sẽ không để A La phải chịu ấm ức.”

Thân Diệc Phàm còn muốn thuyết phục huynh đệ Tử Thụ, nhưng còn chưa nói xong đã bị Tử Thụ cắt ngang.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện