Trước khi tìm được gì đó, Phó Gia Du không định nói với Trương Hà về thứ cô đã lấy được về Hà gia, chỉ nói:- Tôi có vài thứ cần tìm.Thấy Phó Gia Du không định nói, Trương Hà cũng không định hỏi, chỉ dặn dò:- Muốn vào phòng của Kitoko còn khó hơn cả phòng của Anayamoko, cô phải hành động thật cẩn thận.Phó Gia Du gật đầu một cái đồng ý rằng cô sẽ cẩn thận, cô tất nhiên biết Đội Hiến binh không hề dễ vào, Kitoko cũng không dễ đối phó, cô sẽ không hành động thiếu suy nghĩ dù cô gấp gáp muốn tìm hiểu sự thật như thế nào.- Hôm nay, tổ chức có nhiệm vụ gì không? – Phó Gia Du lại hỏi.Trương Hà lắc đầu thở dài nói:- Tạm thời không có, đợt trước bên chúng ta tổn thất nghiêm trọng, nhiều cứ điểm liên lạc chưa được hồi phục, chúng ta tạm thời sẽ không có hành động, chỉ chú trọng xây dựng các cứ điểm.
Đồng chí Thù Gia, nhiệm vụ bây giờ của cô là cố gắng củng cố địa vị của mình trong Quân thống, đừng để người khác nghi ngờ.Phó Gia Du gật đầu một cái đã biết, cô cũng có thể nhân cơ hội này điều tra chuyện của năm xưa.
Mấy ngày sau đó, cô luôn chặt chẽ theo dõi Đội hiến binh, Đội Hiến binh quả thật được canh giữ rất cẩn thận, người không có giấy tờ chứng minh thân phận không được bước vào Đội Hiến binh, cách hai bước lại có người canh chừng, có hai tốp người luôn đi xung quanh canh chừng, thực sự rất nghiêm ngặt, đây mới chỉ là bên ngoài, chắc chắn bên trong càng thêm nghiêm ngặt, Phó Gia Du nhăn mày xem ra muốn đột nhập vào Đội Hiến binh khó càng thêm khó, cô đành tạm gác chuyện này sang một bên tiếp tục nghĩ cách.Hôm nay, Phó Gia Du đang ngồi trong phòng, Hàn Tịnh bước vào đưa một tập hồ sơ cho cô nói:- Chị Tịnh Dung, lát nữa chúng ta cùng đi dạo phố đi.Phó Gia Du nghĩ đôi chút rồi gật đầu đồng ý:- Được – Gần đây cô phát hiện người đi theo cô càng ngày càng nhiều, xem ra tin tức Đảng Cộng sản tránh thoát phát động chiến tranh ở Hương Khê, tổn thất rất ít lại còn phản công đánh được một trận tuyệt đẹp, nhưng làm sao Đảng Cộng sản nhận được tin tức vẫn còn là một ẩn số, Lý Kế Xương chắc chắn có chút nghi ngờ đối với cô, vậy thì cô sẽ dẫn bọn họ đi dạo một vòng vậy.- Gọi thêm cả Tú nhi cùng đi – Phó Gia Du đề nghị, cô cũng nên tìm cách đến Cẩn gia một chuyến nữa để mở cái két sắt kia, Cẩn Gia Tú chính là con đường của cô.- Được – Hàn Tịnh tất nhiên đồng ý, đông người càng thêm vui, rồi quay người bước đi.Hàn Tịnh về chỗ quay số gọi đến Cẩn gia tìm Cẩn Gia Tú, Cẩn Gia Tú tất nhiên nhanh chóng vui vẻ đồng ý, chạy lên lầu thay quần áo cầm túi muốn ra ngoài, bị Cẩn Gia Văn hiếm khi về sớm ngăn cản hỏi:- Tú nhi, em muốn đi đâu?- Chị Gia Du và chị Hàn Tịnh rủ em ra ngoài chơi – Cẩn Gia Tú ăn ngay nói thật.- Không được đi – Cẩn Gia Văn lập tức phản đối, ấn tượng của hắn về Phó Gia Du vẫn luôn không tốt.Cẩn Gia Tú nhăn mày hỏi:- Tại sao chứ?- Phó Gia Du không tốt, em không được đi gặp cô ta nữa – Cẩn Gia Văn kiên quyết nói.Lý do vô lý gì vậy chứ, rõ ràng là nói năng vô lý, Cẩn Gia Tú làm sao chịu nghe chứ, mở miệng phản bác:- Chị Gia Du sao lại không tốt chứ, anh đừng vì bị chị ấy đánh mà nói chị ấy như vậy chứ, em nhất định phải đi.Cẩn Gia Văn nhăn mày trừng mắt nhìn Cẩn Gia Tú lớn tiếng nói:- Cẩn Gia Tú, bây giờ lời của anh em cũng không nghe phải không?- Không nghe, không nghe, tại sao chứ, em muốn đi chơi với chị Gia Du – Cẩn Gia Tú vẫn kiên quyết nói.- Cẩn Gia Tú – Cẩn Gia Văn tức giận lớn tiếng gọi đầy đủ tên của Cẩn Gia Tú.Cẩn Gia Tú cũng bị thanh âm của Cẩn Gia Văn làm giật mình, sắc mặt khó coi lùi về sau một bước.
Nhưng lại có một thanh âm nghiêm khắc khác quát lên:- Cẩn Gia Văn.Quay người nhìn thấy là Cẩn Gia Lạc, anh hai của bọn họ, Cẩn Gia Văn thu hồi sự tức giận của mình, khẽ gọi:- Anh hai.Cẩn Gia Lạc trừng mắt nhìn