Lúc này, Nam Cung Cẩn định can ngăn, cũng đã không kịp, mà cô ta cũng không đủ sức.
Sau lớp mạng che mặt, gương mặt cô ta lúc này đã trở nên trắng bệch.
Dường như nhìn thấy Tô Minh trong chốc lát đã bi đánh tan thành tro bụi.
Còn Tô Minh lúc này.
Lại vô cùng bình tĩnh.
Dồn sức tập trung.
Trong tay, Đoạn Lân Kiếm đã rung lên!
Dường như có chút phấn khích.
"Thiên vẫn Kiếm!”, Tô Minh sớm đã phòng bị trong trường hợp Tô Ương ra tay, cho nên, anh không hề có chút hoang mang lo sợ.
Sức mạnh thuần đạt tới 8 triệu kg.
Kiếm ý linh động sơ kỳ.
Quy luật không gian.
Khống chế sức mạnh.
Cùng lúc 199 thanh kiếm liên tục được chất chồng lên nhau.
Một loạt các kỹ thuật.
Đều được dùng tới.
Các thanh kiếm run động!
Trên chín tầng mây, con đường được xếp bằng kiếm dần hiện ra.
Tất cả từ trên chí dưới ở Hộ Thủ Sơn, phàm là người dùng kiếm, lúc này đều không thể khống chế nổi thanh kiếm của mình, mà chỉ có thế quỳ rạp xuống cùng với thanh kiếm.
Kiếm ý bao trùm.
Kiếm mang quyết tâm.
Soẹt một đường
Tựa như ảo giác.
Giữa màn điện quang hoả thạch.
Chiêu kiếm cùng điện lôi chưởng ấn va vào nhau.
Vừa tiếp xúc.
Tô Minh đã phải lùi về sau.
Lùi một bước liền nôn ra máu.
Thêm một bước nữa sắc mặt liền trắng bệch ra.
Anh phải lùi tới hai mươi bước, mới có thể dừng lại.
Ngay khi dừng lại, giữa không trung chiêu kiếm và điện lôi chưởng ấn cũng đã biến mất.
Lần đầu giao chiến, Tô Minh lại bị thương.
Thế nhưng, cũng là bị thương mà thôi, chiêu kiếm của anh, vẫn chống đỡ được với