Con gián kìa anh!
Cô vừa nói vừa chỉ con gián trên sàn nhà.
Anh bạn gián này rất năng động, tuy cũng mù hướng như cô bò sang trái rồi lại bò sang phải nhưng được cái tốc độ lại rất nhanh.
- Ừ!
Chờ cả buổi thấy chồng cô chỉ ừ được 1 tiếng mà không có phản ứng thích hợp nào, cô suốt ruột giục:
- Anh đập đi!
- Bẩn lắm!
Chồng cô đúng là 1 tên công tử bột mà, có mỗi 1 con gián cũng không xử lí nổi.
Cô dọa:
- Anh mà không đập nó bò lên người con bây giờ đấy.
Đúng vậy, anh gián đã quay đầu sang phía này với định hướng dứt khoát rằng sẽ tiến đến giao lưu với mẹ con cô mà bé Gấu, đương nhiên, đang rất háo hức được làm quen với người bạn mới, nếu cô không ôm chặt con thì bé đã chạy tới với bạn gián rồi.
Miễn cưỡng, anh đứng dậy đi đâu đó.
Khi cô còn đang nghĩ anh đi lấy đồ để đập gián, 1 cái chổi hoặc 1 tờ báo cuộn lại thì anh mang lọ nước hoa của cô ra xịt đến mấy lần liền vào con gián.
Cô há hốc miệng, lắp bắp:
- A..anh l..làm gì..
- Thấy anh thông minh không? Vừa diệt được gián, vừa thơm nhà.
Thơm nhà cái đầu anh.
Đó là nước hoa của cô, bố chồng đã đặt ở tận bên Pháp cho mỗi người phụ nữ nhà Largarde 1 chai, cô thậm chí còn chẳng dám dùng thường xuyên.
Giật chai nước hoa từ tay chồng mà cô cáu điên lên được.
Tuy mùi nước hoa này hơi nồng không phải loại cô thích cũng không có nghĩa là cô không dùng.
Lườm anh 1 cái vẫn chưa thỏa cô còn cố đạp cho anh 1 phát cho hả giận trong tiếng hò reo của con trai cô, thật là 1 đứa bé hiểu chuyện.
Anh tránh sang 1 bên khi cô giơ chân đạp anh, ngạc nhiên hỏi:
- Sao em lại bực mình đến thế, anh cũng có thấy em dùng lọ nước hoa ấy bấy lâu nay đâu?
Có giải thích dài dòng chồng cô có khi cũng không hiểu nên cô im lặng và quyết định chiến tranh lạnh từ nay cho anh nhớ đời.
- Đưa cho anh đĩa pho mát!
Anh nói với cô dù biết cô đang trong giai đoạn tỏ thái độ với anh không thèm nói với anh câu nào nhưng ngồi trên bàn ăn có cả bố và mẹ anh cô chắc chắn không dám làm gì quá đáng.
Quay lại cô nói với 1 người giúp việc:
- Chị đưa cho cậu chủ đĩa phô mai.
Mẹ chồng cô nhìn cô đầy khó hiểu còn bố chồng thì đang cố nén cười.
Bố chồng cô hiểu được nguồn cơn mọi việc.
Tại sao chứ, là vì ông có nội gián, thằng con quý báu của cô.
Giống như người ta vẫn bảo con lai thường rất thông minh, con trai cô là minh chứng cho điều đó.
9 tháng biết nói từ đầu tiên, đến sinh nhật 1 tuổi, cái sinh nhật mà ông nội nó tổ chức cho tưởng đâu mời cả Hà nội đến dự, con cô đã nói được khá sõi cả tiếng Việt lẫn tiếng Pháp.
Không chỉ hoạt ngôn, thằng bé còn có óc quan sát.
Bởi vậy, giữa anh và cô có chuyện gì nó cũng đều biết rồi kể lại cho ông nội kiêm bạn thân của nó.
Cô thật nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà mà.
Cô cũng rất yêu thương cưng chiều thằng bé thế sao nó vẫn phản bội cô chạy theo ông nó nhỉ.
2 bố con anh mỗi người 1 kiểu thật biết chọn cách chọc tức cô.
Dạo này con trai cô không nằm trong nôi đặt trong phòng vợ chồng cô nữa.
Chả là c* cậu đã cứng cáp hơn, nửa đêm tỉnh giấc trèo ra khỏi nôi leo lên giường 2 vợ chồng cô ngồi chồm hỗm nhìn bố mẹ.
Lần đầu tiên phát hiện ra thằng nhóc ngồi thu lu 1 đống quan sát mình, cô suýt chút nữa thì hét toáng lên.
Rồi sau đó cứ như đấy là trò thú vị lắm con trai cô không chỉ ngồi im quan sát mà bắt đầu rút đồ vứt đi: chăn, gối.
Thật chịu thua với ông tướng này.
Vì vậy buộc lòng cô phải cho bé Gấu sang phòng trẻ để ngủ.
2 mẹ con cô đang cùng chơi trò gõ cửa.
Đi đến trước mỗi cánh cửa, cô sẽ hỏi: "Có