Khuôn mặt Mạc Thiên Nhật Dạ không có chút biểu cảm, quay qua đáp lại" Có vợ để làm gì chứ?Mà cậu cũng đâu có vợ sao hiểu cảm giác của tôi được"
Lục Nghị Phàm "!.
"
Mạc Thiên Nhật Dạ cố ý! Cố ý nói anh ế.
Thù này anh sẽ trả đợi đến lúc phù hợp anh sẽ trả!
Lục Nghị Phàm đứng dậy đi vào nhà bỏ mặc Mạc Thiên Nhật Dạ đang ngồi trên ghế uống rượu quý của anh.
Lý Thiên Nguyệt trong phòng bếp của nhà Lục Nghị Phàm đang bận rộn rửa rau củ không quan tâm hai người đàn ông ở ngoài đang làm gì.
Lục Nghị Phàm đi vào không khỏi nhướn mày" Ôi chà! Lý Thiên Nguyệt cô mượn phòng bếp của tôi để làm gì thế?"
Lý Thiên Nguyệt ngước lên thấy khuôn mặt đầy sự giễu cợt của Lục Nghị Phàm trong lòng thầm nghĩ chắc trước đó Lý Thiên Nguyệt đã đắc tội đến tên này.
" Tôi định sẽ làm salat"
Lục Nghị Phàm "! "
Đúng lúc này Mạc Thiên Nhật Dạ đi vào, đi ngang qua chỗ Lục Nghị Phàm rồi đến chỗ Lý Thiên Nguyệt.
" Em rửa xong chưa? Để anh phụ"
Lý Thiên Nguyệt cười nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ" Không cần đâu anh ra ngoài ngồi đi, trong đây cứ để em"
Mạc Thiên Nhật Dạ hình như không muốn nghe lời Lý Thiên Nguyệt,đi lại lấy rau đi rửa.
Lục Nghị Phàm: "!.
"
Mấy người này đến đây chắc chắn là để chọc tức anh ta mà.
Nhìn thôi mà đã chướng mắt rồi.
Dặn lòng là đây cũng là bạn thân và vợ của bạn nên anh không muốn nói nhiều định đi lên lầu thì bị Lý Thiên Nguyệt kêu lại.
Lục Nghị Phàm quay lại nhìn Lý Thiên Nguyệt muốn biết cô kêu anh ta để làm gì nữa.
" Nhà anh hết nước trộn rau rồi anh đi ra siêu thị rất nhà mua đi"
Lục Nghị Phàm: "! "
Hôm nay anh cứ bị đả kích rất nhiều rồi.
Hái rau củ vườn anh thì thôi đi bây giờ còn muốn bắt anh đi mua đồ dùm nữa đúng là được voi đòi tiên.
Mạc Thiên Nhật Dạ đang rửa rau thấy Lục Nghị Phàm vẫn chưa cất bước đi, ngẩng đầu lên giọng nói hờ hững" Tôi với Thiên Nguyệt đã phụ trách nấu ăn, thì việc phụ giặt cậu phải đảm nhận chứ.
Nhanh chân đi mua đi đừng để vợ tôi phải chờ"
Lục Nghị Phàm thật muốn chửi Mạc Thiên Nhật Dạ nhưng muốn nói rồi lại thôi, tức giận đi ra khỏi cửa.
Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy Lục Nghị Phàm như vậy thấy hơi quá đáng dù gì mình cũng đang ở nhà người ta vì vậy lên tiếng" Em thấy chúng ta hơi quá đấy, dù vì Lục Nghị Phàm cũng! "
Chưa nói hết câu Mạc Thiên Nhật Dạ đã cướp lời" Không có gì quá cả, không lẽ để Lục Nghị Phàm ngồi không