Phi Yến tới quán rượu lúc trời hãy còn mù sương. Thường thì đám cưới nhà ai cũng đều có đông đủ thân thuộc láng giềng đến dự nhưng đám cưới này vắng tanh vắng ngắt, chỉ có bốn người gánh rượu, Tứ Bình cùng vợ đang ngồi trong nhà, cửa mở toác hoác.
Hai mươi vò rượu được chuẩn bị xong để gần ở cửa, Phi Yến tới chẳng bao lâu thì giờ hẹn rước dâu đến. Ngoài cửa có khá đông tiếng chân giậm xuống đất nghe huỳnh huỵch và giọng cười nói ầm ĩ. Phi Yến nghe tiếng thét dõng dạc:
- Kiệu hoa đến!
Tứ Bình dẫn Phi Yến và mấy người khiêng rượu đi ra ngoài xá một cái. Bọn cướp thấy cha nàng dâu thì cũng làm theo lễ chắp tay vái một cái chào lại.
Một gã đàn ông khoảng chừng ba mốt ba hai tuổi với bộ râu tóc xoăn dài, đứng trước một chiếc kiệu hoa lộng lẫy phủ lụa đỏ tơ vàng dõng dạc giới thiệu mình là Lôi Đại Hổ. Sáng nay Lôi Đại Hổ vận áo gấm màu lam, quần nâu, một tấm da cọp quấn quanh cổ y, sau lưng Lôi Đại Hổ đeo một thanh đại đao không vỏ. Đám thủ hạ của y vận y phục màu xanh lá mạ, lưng cũng giắt đại đao. Lôi Đại Hổ nói y là sư đệ của Châu Tân Trình.
Tứ Bình nói:
- Mời đàn trai ghé vào tệ quán xơi ly rượu cho ấm bụng?
Lôi Đại Hổ lắc đầu nói:
- Chúng tôi được lệnh đại ca mang tân nương về sơn trại liền không được chậm trễ, e giờ lành sẽ qua mất.
Nói rồi hắn bước lên phía trước, vịn tay vào khung cửa